Lãm Phương Hoa – Chương 76
Hắn là người tập võ, cả nóng lạnh đều chịu được, đổ mồ hôi một lúc tính là gì? Nhân tiện lấy luôn một chiếc áo choàng quý giá của Lý Tự Tu, lời quá rồi.
Hắn là người tập võ, cả nóng lạnh đều chịu được, đổ mồ hôi một lúc tính là gì? Nhân tiện lấy luôn một chiếc áo choàng quý giá của Lý Tự Tu, lời quá rồi.
“Vậy nên, hãy gọi cho anh cả đời nhé. Anh sẽ luôn bắt máy, như lần đầu tiên.”
Bầu trời ngày cưới xanh thẳm như đại dương, kéo dài đến tận đường chân trời.
Hee-joo cảm thấy mình sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay.
“Hong Hee-joo, bây giờ em thấy thế nào?”
“Thấy thế nào là sao?”
“Cảm giác khi kết hôn với anh lần thứ hai đấy.”
Hee-joo bật cười: “Sẽ không có lần thứ ba đâu.”
“…Trước đây.” Giọng anh trầm thấp, chậm rãi vang lên. “Em mặc váy trắng, lén lút uống soju trong vườn. Khi đó trông cũng hệt như thế này.”
“Anh đã muốn bắt em đi. Muốn có được em.”
Hee-joo không nói, bởi từ nhỏ, cô đã chứng kiến cảnh chị gái mình bị anh mắng thậm tệ. Cảm thấy chị thật đáng thương nên cô cũng chẳng có ý định kể ra.
Ánh mắt anh loé lên tia sắc bén đầy tham vọng, và Hee-joo nhận ra ngay—đây chính là người đàn ông mà cô từng biết. Một kẻ sinh ra để theo đuổi quyền lực.
Anh ta vẫn bộc lộ sự quan tâm dành cho Hee-joo. Ví dụ như thay vì kẻ một đường gạch đỏ lên lỗi sai trong bài tập—giống như anh ta vẫn làm với cô—thì lại vẽ một cái cán ô.
Vừa rồi, tôi thấy một người trên phố trông giống hệt Baek Sa-eon – cựu phát ngôn viên! Ngay trên đại lộ ấy! Ban đầu tôi không nhận ra vì anh ta đeo khẩu trang.
Giữa đêm khuya, đột ngột xông vào chỗ ở của một cặp vợ chồng vừa tái hợp sau thời gian dài xa cách, bọn họ cũng không khỏi có chút bối rối.
Hee-joo không chút do dự mà chìm vào khoảnh khắc hạnh phúc này, hoàn toàn trao trọn bản thân cho anh. Và thế là, một lần nữa, họ lại rơi vào những ngày tháng chẳng thể rời xa chiếc giường.
You cannot copy content of this page