Skip to content

Đọc truyện

Lãm Phương Hoa – Chương 16

Tạ Lãm nín thở, chợt nghĩ đến mấy đồng lương còm cõi kia của mình. Kinh thành dễ kiếm tiền thế sao, bản lĩnh như mấy người đó cũng nhẹ nhàng gom được mấy ngàn lượng? Mà hắn đích thân bảo vệ sát bên Phùng Gia Ấu lại không có đồng nào, còn mất luôn miêu đao gia truyền?

Lãm Phương Hoa – Chương 15

Rất có thể Thẩm Thời Hành nói không sai, cha nàng và Thẩm Khâu năm xưa từng là bạn thân. Mười mấy hai mươi năm đã trôi qua, cảnh còn người mất. Thẩm Khâu bò được đến vị trí hiện giờ, lương tâm chẳng biết còn sót lại bao nhiêu chứ nói gì đến tình nghĩa ngày xưa.

Lãm Phương Hoa – Chương 14

Trước kia nàng từng nhờ Thẩm Thời Hành giúp đỡ điều tra, nhưng thông tin trong Kho Tư Liệu đa số là những lời tán dương phẩm mạo và tài hoa của phụ thân nàng. Đương nhiên cũng có đôi câu nhắc đến sự nổi loạn của ông ấy.

Lãm Phương Hoa – Chương 13

Ăn xong bữa khuya, lát sau, khoảng chừng canh bốn, Phùng Gia Ấu rốt cuộc đi ngủ. Tạ Lãm cũng ngả người ra bàn nghỉ ngơi, trông như ngủ say nhưng vẫn giữ một tia tỉnh táo chú ý động tĩnh từ phòng bên.

Lãm Phương Hoa – Chương 12

Tạ Lãm rốt cuộc tin lời Phùng Hiếu An nói, nàng không ngưỡng mộ nghĩa huynh mà là nhìn trúng một món hàng hiếm có lời. Lại băn khoăn chẳng hiểu nàng từ đâu nhìn ra hắn có tiềm năng của Văn Khúc Tinh Quân có thể định quốc trị thế? Nói đến chuyện học, mong mỏi lớn nhất của cha hắn chính là hắn có thể thoát được nạn mù chữ.

Lãm Phương Hoa – Chương 11

Giang Hội Từ đến ngồi trên ghế chủ: “Nghe nói Tạ ti trực tới cầu hôn?”
Tạ Lãm chỉnh tư thế: “Vâng.”
Giang Hội Từ chất vấn: “Chẳng phải tối hôm qua anh nói tạm thời không có ý định thành thân sao?”

Lãm Phương Hoa – Chương 10

Cha hắn kể hắn được sinh ra tại một khe núi trên đường lưu đày, thế nên lấy đó làm nhũ danh. Tên xấu dễ nuôi, ông ấy cũng không bận tâm đặt tên đàng hoàng. Mãi đến khi Phùng Hiếu An đến thành Hắc Thủy mới đặt tên cho hắn.

Lãm Phương Hoa – Chương 9

Tùng Yên đã nghĩ không sai, người Đất Bắc có tướng mạo thô kệch, hắn lại mi thanh mục tú, làn da trắng trẻo đến mức bị tam sư phụ thường xuyên cười nhạo, khiến hắn không mấy tự tin vào dung mạo của mình.
Nhưng khúc mắc thật sự trong lòng đến vào năm hắn sáu tuổi,

Lãm Phương Hoa – Chương 8

Phùng gia thực ra đâu nhiều tiền cho nàng tiêu xài như vậy, phần lớn sản nghiệp trong nhà đều từ mười dặm hồng trang đồ cưới của mẫu thân nàng. Ông ngoại nàng là một trong ba phú thương giàu có nhất Giang Hoài, sinh được một trai một gái.

You cannot copy content of this page