Lãm Phương Hoa – Chương 55
Nàng biết hắn có bản lĩnh, nhưng đối thủ lần này thực sự rất đáng sợ, còn chưa rõ kẻ đứng sau là ai, nước sâu đến đâu. Hai người họ như trứng chọi đá,
Nàng biết hắn có bản lĩnh, nhưng đối thủ lần này thực sự rất đáng sợ, còn chưa rõ kẻ đứng sau là ai, nước sâu đến đâu. Hai người họ như trứng chọi đá,
Ta cảm thấy tình cảm của đệ với nàng chưa chắc là chân tình nam nữ. Có lẽ ta kiến thức nông cạn, chưa từng thấy ai thích một người mà có thể nhẫn nhịn suốt sáu năm trời không màng tới
Nàng khẽ ngẩng đầu, môi chạm vào cằm hắn, rồi tiến đến gần sát tai hắn. Hắn vẫn không tỉnh. Trong lòng nàng dấy lên cảm giác ngứa ngáy, không kìm được ý muốn cắn vào tai hắn.
Tạ Lãm nhìn đôi môi đỏ mọng của nàng không ngừng mở ra đóng vào. Trong lúc mơ hồ, hắn bỗng lóe lên một suy nghĩ, mình làm sao không sống bằng chính sức mình chứ?
Từ góc nhìn của Tạ Lãm, ánh mắt hắn vừa vặn bắt gặp Phùng Gia Ấu đang lén lút thò đầu ra. Nhân lúc Lý Tự Tu không chú ý, hắn lườm nàng một cái đầy bất mãn.
Nghe nàng kể xong, Tạ Lãm đột nhiên vén mở rèm lụa trên mũ của nàng ra, thò mặt vào nhìn nàng chằm chằm.
Phùng Gia Ấu bất ngờ, giật mình hỏi: “Chàng làm gì thế?”
Tạ Lãm nghe lời, ngồi xuống bên giường đưa lưng về phía nàng, cảm nhận những ngón tay thon dài của nàng xuyên qua mái tóc, nhẹ nhàng nâng lên, đặt tóc hắn trong lòng bàn tay.
“Tha cho ta đi.” Tạ Lãm từ chối, “Tật kia của ta vẫn chưa sửa được, lỡ động mạnh một chút nàng lại trở mặt bỏ chạy, nàng nghĩ ta làm bằng sắt sao?”
“Ta viết được như vậy là vì ban đêm ta chạy tới hoa lâu để quan sát.” Mắt Thẩm Thời Hành sáng lên, “Ta biết rồi, tối nay ta sẽ dẫn Tạ huynh đi quan sát cùng…”
“Ngủ đã, sáng mai hẵng tắm, ta có chê nàng đâu.” Nói xong hắn mới nhận ra có điều gì đó không đúng, bàn tay hắn đặt không đúng chỗ, mà dường như nàng chẳng mặc gì.
You cannot copy content of this page