Lãm Phương Hoa – Chương 65
Giỏi cho Phùng Gia Ấu nàng! Tạ Lãm giận sôi máu, vừa tiễn được một Lý Tự Tu, giờ lại lòi thêm một Hành Vương!
“Không đi!” Tạ Lãm thô bạo gấp bản đồ lại,
Giỏi cho Phùng Gia Ấu nàng! Tạ Lãm giận sôi máu, vừa tiễn được một Lý Tự Tu, giờ lại lòi thêm một Hành Vương!
“Không đi!” Tạ Lãm thô bạo gấp bản đồ lại,
Tên trộm tức đến muốn ngất, ném cuốn sách xuống đất, “Thứ quan trọng như sổ sách lại để hớ hênh thế, còn thứ này thì giấu trong ngăn bí mật?!”
“Được, vậy ta sẽ cho nàng biết.” Tạ Lãm thầm hạ quyết tâm, đứng thẳng, bước tới một bước, vòng tay ôm lấy eo nàng. Cánh tay dùng sức, siết lại nâng lên,
Y phục ướt đẫm dán sát vào người, phác họa rõ ràng từng đường nét trên cơ thể hắn. Bỗng dưng, nàng thấy mặt mình nóng lên, đưa tay sờ thử, đúng là nóng thật
Khổ nỗi, hắn chỉ mặc một lớp áo, nếu cởi ra thì thành cởi trần, quyển sổ chứng cứ không còn chỗ giấu. Giờ hắn mới thấu lợi ích của trang phục công tử phú quý,
Tạ Lãm bị nàng chế nhạo đến nỗi không kiềm được, toan kéo dây cương để dừng lại, sau đó quay người lập tức ôm nàng vào trong xe đè xuống.
Tạ Lãm khẽ cười, trong bóng tối, lại chợt nhớ đến dáng vẻ cô đơn của Hàn Trầm ban nãy. Có một tấm gương như vậy trước mắt, Tạ Lãm càng thêm trân trọng mà ôm chặt người trong lòng.
“Bởi vì các người càng ngăn cản ta, càng chứng tỏ con đường ta chọn không sai, tại sao ta phải từ bỏ?” Dứt lời, Lý Tự Tu rút con dao từ tay Khương Bình, cắt một góc áo của mình, tuyên bố tuyệt giao
Khi con mãng xà lao xuống, Tạ Lãm phá tan sự khống chế của làn khói, mạnh mẽ bung dù. Nội lực được rót vào dù, tạo nên một luồng kình phong mạnh mẽ quét ngang qua sân viện, cuốn sạch sương khói.
Nhìn thấy sự tin tưởng trong mắt nàng, hắn chỉ muốn củng cố thêm niềm tin ấy, thành thực nói: “Nàng cứ an tâm làm điều nàng muốn. Mọi kẻ ngăn cản, ta đều sẽ dẹp bỏ cho nàng, bất luận hắn là ai.”
You cannot copy content of this page