Thần Khúc – Chương 161
Nguyên Hóa Nhất vừa đứng lên lần thứ hai, lập tức quỳ xuống lần thứ ba, đầu gối gần như toạc cả da: “Phụ thân, con lúc đó thật sự không biết…”
Nguyên Hóa Nhất vừa đứng lên lần thứ hai, lập tức quỳ xuống lần thứ ba, đầu gối gần như toạc cả da: “Phụ thân, con lúc đó thật sự không biết…”
Nếu không phải từng nhìn thấy dáng vẻ tiên phong đạo cốt của lão tổ Kỳ Môn Tùy Thánh Quân trong ảo mộng hợp đạo, Khúc Duyệt hẳn đã nghĩ ông ấy là tà tu
Lục Nương vừa nói gì? Thích mình sao?
Cửu Hoang chậm rãi quay sang nhìn gương mặt nàng nghiêng nghiêng.
Cửu Hoang bị Khúc Xuân Thu làm giật mình, bật dậy nhảy bổ ra khỏi quan tài hệt như vận động viên chạy trăm mét vượt rào.
So với sự chán nản của Huyễn Ba, ngữ điệu Khúc Xuân Thu rất nhẹ nhàng: “Tiểu tử này cũng có ý tứ đấy.” Không rõ là tán thưởng hay còn hàm nghĩa khác.
Mặt Trăng Nhỏ đã ma hóa rồi, ông thôi miên nàng, làm nàng không khống chế được mình, chạy ra ngoài giết người, biến thành một ma nữ
Khúc Xuân Thu bị nghẹn. Rất may hai câu cuối được Ôn Tử Ngọ dùng mật ngữ, không để con gái ông nghe được, bằng không ông nhất định khắc thêm một nhát trong lòng.
Mặt Trăng Nhỏ này, ngươi giết Công tử Thịnh thì có ý nghĩa gì? Ngươi không giết thì Dịch Hằng cũng giết hắn. Sau đó ảo mộng khởi động lại, Công tử Thịnh cứ thế bị hành hạ đến chết hết lần này đến lần khác
Trong ảo mộng Hợp Đạo của Khúc Xuân Thu, Khúc Duyệt như người vô hình tự do tới lui trong thành, không ai nhìn thấy nàng. Hoặc có thể nói, nàng cùng thế giới trong mộng này như hai đường thẳng song song, không hề giao nhau.
Cửu Hoang vẫn nhớ kỹ Khúc Duyệt bảo hắn gọi “bá phụ”, nhưng vừa rồi thật sự là không phản ứng kịp, câu dặn dò kia của Khúc Duyệt cứ lặp đi lặp lại trong đầu, không khống chế được mà thốt ra miệng.
You cannot copy content of this page