Lãm Phương Hoa – Chương 72
Tạ Lãm như thể bị ném vào hồ băng giữa ngày đông giá rét, run rẩy không ngừng. Lại như đang giữa ngày hè nóng bức mà phải rèn sắt bên bếp lửa
Tạ Lãm như thể bị ném vào hồ băng giữa ngày đông giá rét, run rẩy không ngừng. Lại như đang giữa ngày hè nóng bức mà phải rèn sắt bên bếp lửa
Nàng phát hiện bản thân hơi kỳ quái. Từ sau đêm mưa bão ấy, nàng đặc biệt thích nhìn thấy hắn trong bộ dạng ướt đẫm. Khi đó hắn tỏa ra sức hút kỳ lạ,
“Ta nào dám? Chuyện giữa nàng và nhị thúc, ta luôn kiên quyết đứng về phía nàng.” Tạ Lãm vội bày tỏ lập trường, “Ta chỉ sợ nàng giận sẽ tổn hại tới sức khỏe.”
Lạc Thanh Lưu cười nhạt, định nói: Hay lắm, ngươi không đưa thì thôi, có tin ta trở về báo cáo, sẽ báo cáo luôn ngươi giấu xuân cung đồ trong hộp binh khí không
Tạ Lãm đã bị mỹ nhân kế của Phùng Hiếu An làm cho khiếp đảm. Bài học từ “mùng một” và “mười lăm” đã khắc sâu tận xương tủy.
Năm chín tuổi, Tùy Anh vào cung chơi, bị kẻ xấu đánh ngất rồi ném xuống hồ nước. Khi vớt lên, nàng chỉ còn thoi thóp chút hơi tàn.
Tùy Anh quét ánh mắt sắc bén sang, đưa tay toan giật chiếc nón lá. Hắn nghiêng người tránh, nhưng Tùy Anh nhanh nhẹn chộp lại, lật phắt chiếc nón rơi xuống đất.
Giỏi cho Phùng Gia Ấu nàng! Tạ Lãm giận sôi máu, vừa tiễn được một Lý Tự Tu, giờ lại lòi thêm một Hành Vương!
“Không đi!” Tạ Lãm thô bạo gấp bản đồ lại,
Tên trộm tức đến muốn ngất, ném cuốn sách xuống đất, “Thứ quan trọng như sổ sách lại để hớ hênh thế, còn thứ này thì giấu trong ngăn bí mật?!”
“Được, vậy ta sẽ cho nàng biết.” Tạ Lãm thầm hạ quyết tâm, đứng thẳng, bước tới một bước, vòng tay ôm lấy eo nàng. Cánh tay dùng sức, siết lại nâng lên,
You cannot copy content of this page