Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 33

“Anh… thích Hong In-a sao?”

—Một câu hỏi còn trẻ con hơn tôi tưởng.

Má cô đỏ bừng vì câu hỏi chạm đúng tâm tư giấu kín.

—Không thích, chỉ là không thể yên tâm.

Anh trả lời nhanh chóng nhưng lại mơ hồ.

Hee-joo biết rằng Baek Sa-eon chưa từng tỏ ra hứng thú với phụ nữ, kể cả trong những năm tháng thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết.

Nhưng giữa anh và chị gái cô luôn tồn tại một bầu không khí không thể dùng lời để diễn tả.

Khi đó, cô nghĩ đó là cảm xúc tự nhiên giữa một người đàn ông và một người phụ nữ, một rung động dành cho người có thể trở thành bạn đời tương lai.

Nếu không phải vậy thì là vì sao?

Sự căng thẳng thỉnh thoảng lộ ra từ chị gái xuất phát từ đâu? Nếu đó không phải là mối tình đầu của cô gái 16 tuổi thì là gì…?

Khi cô còn đang miên man suy nghĩ, Baek Sa-eon lên tiếng.

—”Anh có biết Hee-joo luôn tránh né mọi người không?”

“Trong những mối quan hệ, cô ấy chưa bao giờ thực sự giao tiếp.”

— Điều đó cũng có nghĩa cô ấy cũng né tránh 406. Cô ấy có thể miễn cưỡng chơi cho vui, nhưng điều đó cũng có nghĩa là anh không phải người quan trọng đến mức phải nói chuyện cùng.

“Ok, được thôi. Vậy Hong Hee-joo đã từng nói chuyện với anh chưa?”

Baek Sa-eon không đáp.

“Bây giờ đến lượt tôi, đúng không?” Hee-joo nhanh chóng cắt ngang anh và đặt câu hỏi tiếp theo

“Điều cuối cùng anh nói với Hong In-ah là gì?”

Cô biết mình có thể trông như đang cố chấp với chuyện này, nhưng chẳng thể ngăn nổi bản thân. Lớn lên giữa Baek Sa-eon và chị gái, cô luôn có những câu hỏi chưa được giải đáp. Cả hai người bọn họ đều không phải kiểu người dễ dàng chia sẻ chuyện riêng tư với một đứa trẻ.

Anh im lặng một lúc, như thể đang lục lại ký ức, rồi trả lời bằng giọng điềm tĩnh.

—Điều cuối cùng à?

“…”

—Tôi đề nghị kết hôn.

“…!”

Tiếng ù ù vang lên trong tai Hee-joo. Càng biết nhiều về Baek Sa-eon, cô càng cảm thấy mình như lạc vào một mê cung không lối thoát.

***

Sao anh ấy không ăn uống gì hết nhỉ? Anh ấy là yêu quái không cần ăn uống sao?

Mỗi cuối tuần, cô bé Hee-joo đều bị kéo đến những buổi tiệc của thanh thiếu niên trong khu nhà giàu.

Một tuần ba lần, cô gặp anh với tư cách anh trai gia sư thờ ơ. Trong đám bạn bè đồng trang lứa, ai cũng vụng về, đầy mụn trứng cá, còn anh thì đứng đó, cao ráo, trầm tĩnh. Nhưng một đứa bé tiểu học và một cậu thiếu niên mười tám tuổi vốn chẳng có gì để nói với nhau. Khoảng cách giữa họ rộng như một dòng sông vậy.

Dù vậy, cô vẫn luôn lén lút quan sát anh từ xa khi được chị gái dắt đi xung quanh.

Và rồi một ngày, cô nhận ra một điều kỳ lạ.

Anh luôn cầm theo một đĩa đồ ăn nhẹ, nhưng chưa bao giờ thực sự ăn thứ gì. Trong khi những người khác vừa trò chuyện vừa nhấm nháp, anh chỉ lặng lẽ đặt đĩa xuống hoặc đổi sang một cái đĩa mới.

Ban đầu, cô nghĩ có lẽ dạ dày anh không khỏe.

Nhưng hết lần này sang lần khác, anh vẫn thế. Thậm chí còn giả vờ cắn thử đồ ngọt rồi lén nhổ ra. Một trò lừa tinh vi mà chẳng ai trong đám bạn bận rộn của anh phát hiện ra.

Tại sao chỉ có mình mình thấy điều này nhỉ?

Cô luôn vô thức nhìn thấy những góc khuất của anh. Khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trong mắt cô, trông anh có chút bối rối.

Cảm giác này khiến cô nhớ đến hồi 9 tuổi, cô vụng về hát một bài hát để dỗ dành cậu thiếu niên đang khóc.

Lấy hết can đảm, Hee-joo bưng một đĩa thức ăn, bước thẳng đến trước mặt anh.

Sự xuất hiện đột ngột của cô khiến Baek Sa-eon lộ vẻ ngạc nhiên thực sự. Hàng chân mày anh hơi nhướng lên, một phản ứng mà cô hiếm khi thấy.

“Sao thế? Sao lại một mình ra đây?”

Anh nhìn xung quanh, như đang tìm kiếm người lớn hoặc chị gái cô.

“Dù tôi có hỏi thì em cũng đâu thể trả lời được…”

Không nói một lời, Hee-joo lấy đĩa trong tay anh, đổi sang chiếc đĩa khác mà cô vừa chọn.

“Em đang làm gì vậy?” Giọng anh lạnh lùng.

Không đáp lại, cô nhanh chóng bỏ miếng bánh tôm trên đĩa của anh vào miệng và bắt đầu nhai.

Baek Sa Eon nhìn đôi má phồng lên vì bận rộn nhai của cô bé, bất giác nở một nụ cười bất lực.

Nhưng khi thấy cô vội vàng nuốt xuống, anh lại chau mày.

Bất ngờ, anh cúi xuống và thì thầm bên tai cô: “Em có biết mình đang làm gì không?”

Anh hơi nghiêng đầu, nhìn cô chăm chú, đồng thời vô thức vỗ nhẹ lên lưng cô.

Khoảng cách quá gần. Hơi thở anh lướt nhẹ qua làn da cô.

Ơ? Tại sao lại vỗ lưng em?

Cô ngước lên nhìn đôi mắt đen sắc lạnh của anh.

Woah… Anh ấy đẹp quá…

Cô không thể dời mắt.

“Không ai để ý đâu.” Baek Sa-eon nói, “Em thú vị thật đấy.”

Nhưng biểu cảm của anh vẫn lạnh lùng như cũ, cứ như đang đánh giá một món hàng thay vì trò chuyện với một con người.

“Dù tôi có nói gì, em cũng sẽ không kể với ai, đúng không?”

Hee-joo chỉ chớp mắt, lúng túng không biết phải phản ứng thế nào.

Anh tiếp tục vỗ nhẹ lên lưng cô, như thể sợ cô bị nghẹn, nhưng hành động đó lại khiến cô có cảm giác kỳ lạ.

“Sao lại có thứ như thế này xuất hiện trước mặt tôi nhỉ? Đúng lúc thật đấy.”

Anh ấy tuyệt thật…

Có lẽ đó cũng chính là lý do khiến chị In-ah bị thu hút bởi anh. Giữa họ có một sự kết nối nào đó mà cô không thể hiểu.

Không biết từ lúc nào, Hee-joo bỗng trở nên im lặng và trầm ngâm.

“Tất cả những điều xấu xa đều từ miệng mà ra.” Baek Sa-eon cười khẽ, giọng điệu kỳ lạ, “Vậy nên tốt nhất là ngậm miệng lại.”

Ôi không, hình như mình sắp nấc rồi…!

Hee-joo vội vàng mím chặt môi, rồi bất ngờ nắm lấy tay anh.

Lòng bàn tay anh lạnh buốt.

Nhanh chóng, cô dùng ngón tay viết vài chữ lên tay anh, sau đó quay người bỏ chạy mà không dám nhìn lại.

Anh ơi, cứ ăn những gì anh thích đi.

Baek Sa-eon sững người, như thể bị bất ngờ thực sự.

Một giấc mơ kỳ quái.

Nó bắt đầu tại một bữa tiệc sau đó biến thành cô bị quái vật rượt đuổi ráo riết, cuối cùng cô rơi xuống đầm lầy, một mớ hỗn loạn.

Hee-joo ngồi bật dậy trên giường, dụi dụi đôi mắt sưng đỏ.

Tối qua, sau khi Baek Sa-eon mang gà rán về, anh lập tức vào phòng, không nói thêm lời nào. Môi anh mím chặt, trông có vẻ rất khó chịu.

Cô có linh cảm rằng nguyên nhân là do mình.

Hình như cả đêm anh ấy không ngủ…

Vừa thu dọn giường, cô vừa liếc nhìn phần giường của anh.

Đêm qua, Baek Sa-eon vẫn nằm quay lưng về phía cô, như thể ép sát vào mép giường để ngủ vậy. Nhưng nhịp thở không đều, đầy căng thẳng của anh cho thấy anh chẳng hề ngủ yên.

Cuối cùng, anh rời khỏi giường, khi thì đi ra ban công, khi lại xuống phòng tập gym, cả đêm trằn trọc không yên ổn.

Nhưng Hee-joo cũng chẳng khá hơn.

Dù đã giải đáp được vài thắc mắc, cô lại rơi vào một cảm giác bức bối quen thuộc.

Cuộc điện thoại tối qua chỉ khiến những nghi ngờ cũ được thay bằng những nghi ngờ mới.

Mình muốn ly hôn…

Vì sao suy nghĩ này lại chợt hiện lên trong đầu cô?

Mà nói mới nhớ…

Hình ảnh bữa tiệc trong giấc mơ vẫn còn lởn vởn trong tâm trí.

Ngay cả khi đã trưởng thành, Baek Sa-eon vẫn kiểm soát nghiêm ngặt những gì anh ăn. Chưa bao giờ cô thấy anh ăn nhiều hay uống rượu đến say xỉn. Có lẽ vì vị giác của anh quá nhạy bén. Thứ duy nhất anh tự cho phép bản thân thả lỏng là thuốc lá.

Rrrr, Rrrr

Điện thoại của cô bỗng rung lên.

“…!”

Điện thoại của cô hiếm khi có cuộc gọi.

Không cần nhìn cũng biết là ai.

Nhiệm vụ đã hoàn thành. Giờ, tên bắt cóc có điều muốn nói.

Mặt tái nhợt, Hee-joo cầm máy lên nghe.

***

“Tiền bối!”

Trợ lý Park hớt hải chạy vào, mặt trắng bệch, hơi thở gấp gáp.

Đây là hầm trú ẩn bí mật dưới Nhà Xanh.

Nó được gọi là Trung tâm Quản lý Khủng hoảng Quốc gia, nơi điều phối các tình huống khẩn cấp của đất nước, với hệ thống liên lạc tối tân nhất.

Nhưng đằng sau lớp vỏ chính thức ấy, còn có một đơn vị bí mật – Đội Lập Kế Hoạch Đặc Biệt – do Baek Sa-eon đứng đầu.

Một nhóm hoạt động tuyệt mật, được thành lập dựa trên nguyên tắc: “Để củng cố quyền lực nhà nước, tội phạm cần được khai thác một cách có chiến lược.” Họ không chỉ xử lý khủng hoảng mà còn tạo ra những cuộc khủng hoảng theo ý muốn.

Điều đó vẽ nên một bức tranh rõ ràng hơn về con người thật của Baek Sa-eon.

Anh là người quản lý E-Secrets, một cơ sở dữ liệu chứa thông tin về giới chức cấp cao. Một trong những thế lực ngầm chuyên thu thập tin tức từ web đen. Và trên hết, anh còn là người phát ngôn của Nhà Xanh.

Kế thừa di sản của ông nội, Baek Sa-eon đã tinh chỉnh và mở rộng mạng lưới của mình, hợp nhất nó với hệ thống phi chính thức của Nhà Xanh. Anh thao túng thông tin cấp cao, sử dụng tin đồn như một thứ vũ khí và xây dựng quan hệ chặt chẽ với Văn phòng Cố vấn Dân sự cùng Cơ quan Tình báo Quốc gia.

Người ta luôn giữ khoảng cách với Baek Sa-eon, một kẻ nổi tiếng vì những mưu tính không lường trước và những lời nói sắc bén có thể đánh gục bất kỳ ai. Dù bằng lời nói hay chữ viết, anh đều có thể hủy diệt một con người hoàn toàn. Bởi vậy, với anh, việc có kẻ dám đe dọa mình bằng một vụ bê bối chẳng khác nào một trò hề.

Trợ lý Park với vẻ mặt nghiêm trọng vội mở laptop.

“Bản giải mã tập tin âm thanh đã hoàn tất…!”

Đôi mắt sắc lạnh của Baek Sa-eon khẽ nheo lại, ra hiệu cho anh ta tiếp tục.

“Kẻ này quá cáo già. Hắn đã cài mã độc vào tập tin. Nếu chúng ta cố gắng giải mã giọng nói bị biến âm, máy tính sẽ tự động tắt và tập tin gốc sẽ bị hủy…

“…”

“Đây là đoạn duy nhất bọn em khôi phục được. Chất lượng âm thanh không tốt lắm.”

Park Do-jae nhấn nút phát.

Từ loa vang lên một giọng nói lạ:

“…Phát ngôn viên Baek Sa-eon hóa ra lại bẩn thỉu đến vậy. Biến thái, rác rưởi. Công chúng luôn phản ứng mạnh với những câu chuyện kịch tính thế này.”

Giọng nói hoàn toàn lạ lẫm. Baek Sa-eon siết chặt quai hàm.

Sau khi gỡ bỏ lớp biến đổi âm thanh, thứ được hé lộ là một chất giọng hoàn toàn khác, mềm mại, nhẹ nhàng, run rẩy như tiếng chim nhỏ.

“…406 là một người phụ nữ?”

Đúng vậy.

Chủ nhân của giọng nói này… là một cô gái.


Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x