Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 13

— “Anh có hút thuốc không?”

“… Gì cơ?”

— “Tôi hỏi, anh có hút thuốc không?”

“À, không, tôi không hút.”

— “Tửu lượng của anh thế nào?”

“Cái đó… không nhiều lắm.”

Hee-joo vô thức trả lời hết câu hỏi này đến câu hỏi khác.

Những câu hỏi chẳng liên quan gì đến việc uy hiếp, khiến cô dần thả lỏng sự cảnh giác.

— “Anh đã kết hôn chưa?”

“Kết… chưa. À không, không phải thế…”

— “Vậy lần đầu tiên là khi nào?”

“… Hả?”

Giọng anh bình thản, không mang chút cảm xúc nào, tựa như một phát thanh viên đang đọc tin tức. Chính vì vậy, những câu chữ thốt ra từ miệng anh lại càng thêm đột ngột và kỳ lạ.

Hee-joo ngỡ rằng mình vừa nghe nhầm, có lẽ anh đang dùng một thuật ngữ chuyên môn nào đó mà cô không hiểu.

“Lần đầu tiên… gì cơ?”

— “Lần đầu tiên anh dùng nửa người dưới là khi nào?”

“…!”

Không thể nào! Phát ngôn viên của Nhà Xanh lại thốt ra một câu hỏi kỳ quặc và khó nghe đến vậy sao?

Hee-joo há hốc miệng, trông như một con cá mắc cạn. Nhưng dẫu cố gắng, cô cũng không phát ra được âm thanh nào.

Từ khi quen biết anh, hình tượng Baek Sa-eon trong cô luôn là một người mẫu mực, đoan chính như hội trưởng hội học sinh trong truyền thuyết.

Dù chuyển trường qua nhiều nơi, anh vẫn luôn là đại diện của các tổ chức quan trọng, chưa từng vắng mặt trong bất cứ sự kiện lớn nào.

Hành vi “lệch chuẩn” duy nhất của anh có lẽ là quyết định đột ngột năm 20 tuổi: trở thành phóng viên chiến trường, lăn lộn qua Tikrit, Fallujah, và Erbil, những thành phố điểm nóng của cuộc chiến tranh Iraq.

Vậy mà, người đàn ông từng được mọi người ngưỡng mộ này lại nói ra những lời vô lễ, thậm chí trắng trợn đến khó chịu.

— “Đồ biến thái, tôi đang hỏi anh đấy!”

“Cái gì? Ai mới là biến thái ở đây?”

— “Dùng ảnh rác rưởi để quấy rối tình dục, còn vu khống vợ tôi. Anh biết làm vậy có thể cấu thành tội lợi dụng thông tin để bôi nhọ danh dự không?”

“Ảnh nào là ảnh rác chứ!”

Cô hậm hực nghĩ: Để chụp được tấm ảnh đó, tôi đã tốn bao nhiêu công sức…!

— “Uy hiếp cũng phải có trình độ.”

Giọng anh đột nhiên mang theo vẻ giễu cợt:

— “Đừng làm mấy trò nhảm nhí này nữa. Thật nhàm chán.”

Đúng lúc đó, tiếng chuông đồng hồ vang lên, nhắc nhở cô.

Phải cúp máy thôi, nhất định phải…!

— “Đừng phí công làm những trò vô ích. Nếu muốn uy hiếp tôi, ít nhất cũng phải tìm hiểu kỹ lý lịch của tôi. Cô bé đó trong sáng thế nào, tôi là người biết rõ nhất. Đừng tùy tiện kéo cô ấy vào.”

Anh chỉ là chồng trên danh nghĩa, thì biết được gì chứ?

“Vậy thì xác nhận đi, xem cái đùi đó có phải là ảnh rác không!”

Nhưng ngay sau khi hét lên, như bị dội một gáo nước lạnh, đầu óc Hee-joo bỗng bừng tỉnh.

Không đúng… thế này không đúng chút nào!

Cô cuống cuồng nhấn nút kết thúc cuộc gọi.

Xong rồi, hoàn toàn xong rồi… Cô tự đào hố chôn mình mất rồi.

“Tiền bối, đã bắt được tín hiệu!”

Trợ lý Park đẩy cửa bước vào, vẻ mặt hào hứng.

Chiếc đèn trên bàn hắt sáng vào căn phòng lạnh lùng, hiện đại – hoàn toàn phản ánh phong cách của Baek Sa-eon.

“Tuy chỉ xác định được phạm vi khu vực, nhưng chúng tôi đã khoanh vùng được Yeongdeungpo, Seocho, Gangnam và Songpa. Kéo dài vài giây nữa quả thật có hiệu quả, tiền bối!”

Baek Sa-eon lặng thinh nhìn chiếc điện thoại vừa bị ngắt kết nối, đôi mày khẽ nhíu lại. Gương mặt anh, như một bức tượng thạch cao, lạnh lẽo và bất động.

“Tiền bối?”

“Chỉ nói thêm một câu mà tôi đã thấy khó chịu vô cùng.”

“Dạ? Ý anh là nói với tôi ạ?” Trợ lý Park, tưởng bị trách mắng, liền đứng thẳng người, lộ rõ vẻ căng thẳng.

“Làm sao có thể dùng loại ảnh đó để nói về Hee-joo? Thật quá đáng.”

Giọng nói vẫn trầm ổn, nhưng ngón tay Baek Sa-eon khẽ gõ lên chiếc điện thoại như một cách giải tỏa cơn bực dọc. Vùng lãnh địa yên tĩnh và kiên cố của anh đã bị xâm phạm.

Đối với một người luôn kiểm soát mọi thứ chặt chẽ trong cuộc sống như Baek Sa-eon, sự xâm phạm này khiến anh khó chịu tột cùng.

“Khi tôi hỏi hắn đã kết hôn chưa, hắn lập tức sửa lời.”

“Dạ?”

“Trong tình huống gấp gáp, điều đầu tiên người ta nói mới là sự thật.”

Anh khẽ xoa cằm.

“Hắn chắc chắn đã từng kết hôn. Nhưng có lẽ cuộc hôn nhân đó không suôn sẻ, hoặc đã ly hôn, hoặc đang cân nhắc việc ly hôn. Điều tra theo hướng này.”

“Rõ, tiền bối.”

“Thêm nữa, kiểm tra danh sách những người đàn ông gần đây mua hoặc sửa xe.”

Trợ lý Park nhanh nhẹn gật đầu, ánh mắt ánh lên vẻ tập trung như đang lưu trữ từng mệnh lệnh vào bộ não.

“Khi đề cập đến chuyện tình dục, hắn có vẻ bối rối. Có thể hắn có một ám ảnh hoặc quá khứ nào đó. Kiểm tra cả hồ sơ liên quan đến các tội phạm tình dục và các trang web đen.”

“Đã rõ.”

Trợ lý Park nhận ra ngay tâm trạng tiền bối đang rất tệ.

Càng tức giận, Baek Sa-eon lại càng tỏ ra điềm tĩnh, nhưng những biểu hiện nhỏ như việc anh siết chặt cây bút trên tay đã tố cáo tất cả.

Ánh mắt Park Do Jae vô thức dừng lại ở cây bút bị bóp cong, nhưng anh giả vờ như không thấy, vội chuyển hướng nhìn đi nơi khác.

Trên bàn làm việc, một bức ảnh cũ nằm lặng lẽ, trông hoàn toàn không phù hợp với phong cách hiện đại của văn phòng. Đó là bức ảnh chụp một buổi hoàng hôn, ảnh chụp rất xấu.

Park Do Jae thoáng nghiêng đầu, thầm tự hỏi: Sở thích này là gì vậy?

“Khi cậu nhìn vào bức ảnh này…” Baek Sa-eon chìa điện thoại của mình ra nhưng bất chợt khựng lại.

“Anh không biết trên đùi của Hong Hee-joo có dấu hiệu đặc biệt sao? Hay anh chưa từng để ý, hoặc là… chưa bao giờ nhìn thấy?”

Nhớ lại giọng nói biến âm méo mó của kẻ uy hiếp, một cảm xúc lạ lẫm dâng lên trong lòng anh, tựa như một ngọn sóng ngầm đột ngột ập tới. Anh mím môi, cố kiềm chế xúc cảm lố bịch ấy.

“Tiền bối?”

“Không có gì.”

Baek Sa-eon nhắm mắt lại, thu tay về, sự bình thản dường như đã quay trở lại.

Dù vậy, thất bại là điều anh không bao giờ chấp nhận.

Tham vọng của Baek Sa-eon là đạt đến đỉnh cao của quyền lực. Đó là động lực duy nhất điều khiển mọi hành động của anh.

Quyền lực với anh không chỉ là việc không cần phải tuân theo mệnh lệnh của bất kỳ ai, mà còn là thứ cho phép anh sở hữu thứ mình muốn mà không cần phải trơ trẽn chiếm đoạt. Nhưng giờ đây, quyền lực ấy đang bị thách thức bởi một kẻ uy hiếp mờ ám, cố tình tạo ra một vụ bê bối.

“Anh đã bỏ rơi vị hôn thê cũ để cưới em gái cô ấy.”

“Tôi sẽ vạch trần chuyện này.”

“Hãy từ bỏ Hong Hee-joo, đưa mọi thứ trở lại đúng vị trí.”

Giả vờ nhượng bộ chỉ là bước đầu tiên trong ván cờ đàm phán. Baek Sa-eon chưa từng tha thứ cho bất kỳ kẻ nào dám làm xáo trộn cuộc đời anh. Lương tâm? Đó không phải thứ anh sở hữu.

Vậy nên, anh sẽ xoa dịu kẻ uy hiếp, xây dựng lòng tin, rồi phá hủy nó hoàn toàn.

Nhưng tại sao lại nhắm vào cô ấy?

Kẻ uy hiếp liên tục dùng Hong Hee-joo làm trung tâm của mọi mối đe dọa. Điều này khiến Baek Sa-eon rơi vào một trạng thái mâu thuẫn lạ lẫm, đến mức ngay cả việc “giả vờ nhượng bộ” cũng khiến anh cảm thấy ghê tởm.

Và còn con số 2 tỷ won kia… Một con số khớp chính xác với khoản bồi thường vi phạm hợp đồng hôn nhân. Là trùng hợp, hay có kẻ biết rất rõ nội tình của anh?

Rồi bức ảnh…

Bức ảnh chết tiệt ấy.

Anh đã nói rằng nó giả, nhưng khi nhìn kỹ, từng chi tiết trên cơ thể——từ đầu gối, vết sẹo, đến ngón chân——đều trùng khớp với Hee-joo.

Thoạt nhìn như một trò tống tiền đơn thuần, nhưng thực chất…

Sắc mặt Baek Sa-eon chợt trở nên băng giá.

Những đe dọa, những yêu cầu và động cơ của kẻ uy hiếp…

Cần quan sát thêm một thời gian nữa.

Anh từ tốn cởi nút tay áo, xắn lên, để lộ cánh tay rắn chắc, chuẩn bị cho một cuộc chiến không khoan nhượng.


***

Đúng là tự đào hố chôn mình mà.

Hee-joo vô thức siết chặt mái tóc rối, cảm giác mệt mỏi đè nặng khiến cô mơ màng chìm vào giấc ngủ. Căng thẳng dồn nén khiến cơ thể cô tự cuộn tròn lại như để tìm kiếm chút an toàn.

Đột nhiên, một cảm giác bất thường len lỏi qua từng tế bào, đánh thức cô dậy.

Mở mắt trong màn đêm tối mịt, ánh đèn bị che khuất hoàn toàn.

Dưới tầm nhìn lờ mờ, một bóng dáng cao lớn hiện ra, từng bước tiến lại gần.

“…”

Bóng đen chậm rãi đến mép giường, rồi cúi người xuống.

Chuyện gì vậy?

Đầu óc cô như bị tê liệt, vẫn chưa kịp phản ứng.

Người đàn ông chống tay và đầu gối lên giường, đôi mắt xuyên qua bóng tối, nhìn thẳng vào cô. Trong ánh sáng nhạt nhòa, những đường nét góc cạnh sắc lạnh trên gương mặt anh trở nên rõ rệt đến lạnh người.

Hee-joo hoảng hốt, định bật dậy, nhưng đối phương đã nhanh hơn. Baek Sa-eon đặt nhẹ tay lên vai cô, giữ chặt.

“Em luôn rất yên lặng.”

Giọng nói trầm thấp vang lên, từng chữ như có sức nặng đè lên không khí
“Tôi cứ ngỡ em vẫn ngoan ngoãn nằm trong tầm kiểm soát của tôi.”

“…”

“Hay đó chỉ là do tôi tự huyễn hoặc mình?”

Không có một chút biểu cảm nào trên gương mặt anh, chỉ càng làm đôi mắt sắc lạnh thêm đáng sợ.

“Gần đây, có quá nhiều chuyện xảy ra… không tài nào lý giải nổi.”

Đôi mắt anh lóe lên trong bóng tối, như lưỡi dao sắc lẹm xé toạc tâm can cô. Ánh mắt đó, lạnh lẽo và vô cảm, cô đã từng nhìn thấy rất nhiều lần. Nhưng lần này, nó mang theo một thứ cảm xúc khác thường——nóng bỏng, ngạo mạn và đầy chấp nhất.

“Hong Hee-joo.”

Khi tên cô được thốt ra bằng giọng nói trầm thấp ấy, Hee-joo gần như ngừng thở, không dám nhúc nhích.

Ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt cô, rồi từ từ trượt xuống môi, xương quai xanh, chiếc cổ áo lỏng lẻo, và cuối cùng là hình dáng mờ ảo dưới lớp chăn mỏng. Đôi mắt anh lướt qua từng chi tiết, như một con rắn uốn lượn trườn qua, dò xét.

“Nếu em biết tôi đang tìm kiếm điều gì, chắc chắn em sẽ sợ đến vỡ mật.”

“…!”

Nụ cười nhếch môi của anh mang theo sự chế giễu. Một tay anh kéo nhẹ tấm chăn, trong khi tay kia giữ chặt lấy chân Hee-joo.

Sự kháng cự yếu ớt của cô chỉ tạo ra những âm thanh sột soạt vô vọng.

“Không có điều gì về Hong Hee-joo mà tôi không nắm rõ.”

Gương mặt lạnh như băng của anh khiến người ta không dám đối diện, như thể mọi ngóc ngách của cô đều đã bị phơi bày dưới ánh mắt ấy.

Những ngón tay anh gõ nhịp lên tấm chăn, như đang cân nhắc một bước đi tiếp theo. Rồi bất ngờ, anh siết chặt tay, khiến cô cảm nhận được cơn đau nhói ở đùi.

“Gần đây, tên của em khiến tôi cực kỳ khó chịu.”

“…”

“Em quá ồn ào.”

Nghĩa là sao?

Hee-joo ngơ ngác, đôi mắt tròn xoe nhìn anh.

Sau một lúc im lặng, Baek Sa-eon bất ngờ đứng dậy.

“Sắp tới Nhà Xanh sẽ công bố thông báo tuyển dụng phiên dịch viên ngôn ngữ ký hiệu.”

Hee-joo chớp mắt, không hiểu nổi ý anh.

“Nơi đó an toàn hơn và dễ kiểm soát hơn so với việc em đi làm bên ngoài.”

… Anh ấy vừa nói gì?

“Nếu không muốn bị kéo vào chiến dịch tranh cử của bố, bằng mọi giá phải giành được vị trí bên cạnh tôi.”

Giọng anh sắc bén, dứt khoát như một mệnh lệnh không thể chối từ. Nói xong, anh quay lưng rời khỏi phòng mà không thèm ngoái lại.

Hee-joo nằm bất động trên giường, như thể toàn bộ sức lực đã bị rút cạn.

Cả đêm hôm ấy, cô không tài nào chợp mắt..


Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x