Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 16

Trong một đêm, vì Baek Sa-eon mà kẻ phóng hỏa kia đã gây ra vụ cháy khiến sáu người bị thương. Có lẽ đây là một cú sốc lớn, khiến anh gần như tự nhốt mình trong nhà suốt mấy ngày liền. Những cuộc gọi đe dọa lúc 10 giờ đêm cũng chấm dứt.

Nếu mục đích của Baek Sa-eon là buộc kẻ đe dọa phải lùi bước, thì đây có thể xem là một thành công đáng kể.

Khi từ khóa “lời đe dọa bằng giọng biến âm” leo lên top tìm kiếm, Hee-joo không còn thiết tha gì đến chuyện ăn uống.

Giờ thì mình đã trở thành giọng nói của một kẻ phóng hỏa!

Ý nghĩ này khiến cô cảm thấy bất công, hoang đường và giận dữ.

Hee-joo ghét phải nhớ lại buổi sáng hôm đó, càng ghét cảm giác bất lực dày vò cô. Vì vậy, cô quyết định rời khỏi nhà lần này – một hành động có phần bốc đồng, nhưng ít ra cô muốn làm điều gì đó có ý nghĩa.

“Dù sao thì mình cũng chỉ có một nơi để đi.”

Trung tâm phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu.

Vừa bước vào trung tâm, Hee-joo suýt đụng phải Giám đốc Han Joon, người đang vội vã rời đi với vẻ mặt nghiêm trọng. Như mọi khi, anh ta vẫn mặc chiếc sơ mi Hawaii sặc sỡ và đeo dây chuyền vàng lấp lánh.

Dù thường nhắc nhở mọi người rằng trang phục của phiên dịch viên nên giản dị, thanh lịch như bảng đen, nhưng Han Joon lại luôn là người nổi bật nhất ở trung tâm.

“Ôi chao…! Hee-joo yêu dấu, thiên thần đến rồi!”

Han Joon lập tức nắm tay Hee-joo, chào đón cô bằng vẻ mặt rạng rỡ như thể vừa gặp được cứu tinh.

“Hee-joo à, đến đúng lúc quá! Làm ơn giúp anh một việc, được không?”

[Việc gì vậy ạ?] Hee-joo vừa ra dấu vừa khẽ giằng tay mình khỏi anh ta.

“Hôm nay có một vị trí trống, mà lại không có ai để thay thế.”

Han Joon nhăn nhó, vẻ mặt đầy khổ sở.

[Vị trí gì vậy ạ?]

Anh ta dẫn cô đến văn phòng tiếp nhận phiên dịch – nơi cung cấp dịch vụ phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu theo thời gian thực, hỗ trợ người khiếm thính giao tiếp thông qua giọng nói, văn bản hoặc ký hiệu.

Vừa kéo cô đi, Han Joon vừa không ngừng nài nỉ.

“Em đã học rồi mà, chắc chắn làm được! Phần cần dùng giọng nói cứ để người khác lo, em chỉ cần xử lý phần ký hiệu thôi. Một tiếng thôi… chỉ một tiếng thôi!”

Han Joon chắp tay cầu khẩn đầy thiết tha.

“Ông anh thân thương này hứa sẽ trả công gấp trăm lần, được chưa nào?”

Dù Han Joon chân thành hết mức, Hee-joo vẫn hơi ngần ngại, uể oải đưa tay xoa nhẹ cổ mình.

Thấy cô do dự, Han Joon lập tức đổi giọng, chuyển sang dỗ ngọt.

“Anh vừa tham dự một hội thảo ngôn ngữ ký hiệu ở Viện Ngôn ngữ Quốc gia. Em biết không, bọn anh còn tranh luận cách dịch bài hát của Cardi B sang ngôn ngữ ký hiệu… Căng lắm!”

Gương mặt anh thoáng vẻ mệt mỏi.

“Nhưng mà… khó quá. Lời bài hát ấy, nhạy cảm kinh khủng…”

Hee-joo nhìn anh, khóe môi khẽ nhếch lên khi thấy mặt giám đốc đỏ bừng.

“Thật không phù hợp để nói trước mặt em.”

[Em đâu phải trẻ con.] Hee-joo ra dấu.

“Được rồi, được rồi.” Han Joon vỗ nhẹ đầu cô, như thể đang cố xoa dịu.

“Tóm lại là sắp tới có một buổi hòa nhạc cần phiên dịch viên ký hiệu. Anh sẽ giới thiệu em. Tiếng Anh của em tốt như thế, đảm bảo làm phiên dịch cho ca sĩ là hợp luôn!”

Nghe vậy, Hee-joo lập tức nghĩ đến lời gợi ý của Baek Sa-eon về việc làm phiên dịch viên ngôn ngữ ký hiệu tại Nhà Xanh.

Cô vô thức liếm môi.

“Vậy nên, làm ơn giúp anh lần này nhé, chỉ một tiếng thôi! Hee-joo yêu dấu, anh sẽ ghi nhớ mãi…”

Han Joon đang rất bận rộn nên vội vã rời đi ngay sau đó. Hee-joo chào đồng nghiệp và đeo tai nghe vào.

Giám đốc Han Joon là người lớn đầu tiên cô đã gặp ở trung tâm từ khi cô chín tuổi.

Khi đó, anh ta là một chàng trai trẻ ở tuổi đôi mươi, lúc nào cũng sôi nổi và đầy ắp những trò đùa. Qua nhiều năm, cô và anh ta đã trở thành cộng sự phối hợp ăn ý.

Nhưng với Baek Sa-eon, người cũng cùng cô trải quan những năm tháng đó, lại thành một mối quan hệ còn xa cách hơn cả người dưng.

Ah…!

Ngay lúc đó, cô bất chợt nhớ đến bàn tay từng siết chặt đùi cô, và mặt cô không khỏi cứng lại.

Chỉ là nghĩ đến cái tên đó thôi mà, thật là!

Hoảng hốt, Hee-joo tự vỗ nhẹ vào má mình.

Ban đầu chỉ muốn trốn tránh, giờ lại thế này!

Cố gắng phớt lờ cảm giác nóng bừng trên mặt, cô bật chương trình làm việc lên. Video call kết nối với bên cần phiên dịch bắt đầu đổ chuông liên tục.

Hee-joo nghiêm túc đảm nhận vai trò trung gian, từ những cuộc gọi bạn bè đơn giản đến các cơ quan công cộng, tổ chức tài chính, cô đều truyền đạt thông tin một cách tỉ mỉ.

Bận rộn đến nỗi không thể rời tay.

Vừa mới duỗi lưng một cái, một cuộc gọi video khác bất ngờ đến.

Hee-joo linh hoạt cử động ngón tay, tự tin nhấn nút kết nối.

— “Oa…”

Một bầu trời rộng lớn và trong xanh phủ đầy màn hình.

Camera đổi góc nhìn, khuôn mặt của người đặt yêu cầu phiên dịch xuất hiện. Dưới nền trời xanh, mái tóc xoăn bay phất phơ trong gió.

— “Xin chào…”

Vừa định chào lại bằng ngôn ngữ ký hiệu, Hee-joo đột ngột cảm thấy lạnh sống lưng. Gã đàn ông đang cười đến tận mang tai.

— “Chị gái, lâu rồi không gặp?”

“……!”


Một khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc áp sát vào ống kính. Các đường nét chiếm trọn màn hình, khiến người ta hoa mắt.

Có lẽ vì lý do đó mà khuôn mặt của anh ta trông giống như một loài bò sát biến dạng.

“Hơ…” Tiếng kêu nghẹn lại trong cổ họng, trở thành tiếng rên rỉ nhỏ.

— “Lâu rồi không gặp, chị gái, lâu rồi không gặp.”

“……!”

— “Mà này, điện thoại của tôi còn dùng được không?”

Hắn… Hắn ta…!

Hee-joo thở dốc, khẽ rùng mình.

Tại sao hắn ta lại xuất hiện nữa? Không phải sau lần thất bại đó, hắn đã biến mất rồi sao?

— “Tôi biết đây là đâu. Trung tâm phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu, số đại diện 107. Tôi là khách hàng, có thể yêu cầu dịch vụ trung gian gọi điện thoại phải không?”

“…”

— “Tôi cũng có người muốn gọi điện. Chồng chị, Baek Sa-eon. Giúp tôi gọi cho anh ta. Baek Sa-eon, tên khốn Baek Sa-eon!”

“……!”

Ký ức ngày hôm đó đè nặng trong tâm trí Hee-joo, khiến cô hoàn toàn tê liệt.

Cảm giác như những giọt mưa ma quái vẫn đang táp vào má cô. Lồng ngực cô như thắt lại, hơi thở trở nên rời rạc.

— “Lần đó chị đã giúp tôi. Tôi rất cảm kích. Nhưng tại sao gần đây chị lại không chịu giúp nữa? Sao không gọi? Tại sao, tại sao chứ?!”

Hắn đập điện thoại vào trán mình, màn hình rung lên dữ dội.

— “Tôi đứng về phía chị mà!”

Sắc mặt của Hee-joo trắng bệch. Chân cô dò dẫm dưới bàn, tìm nút nguồn.

— “Vậy nên tôi đã phóng hỏa. Tôi đã làm điều đó vì chị.”

“……!”

Chân Hee-joo đang duỗi ra đột ngột cứng đờ.

— “Tôi làm tốt chứ? Làm đúng chứ?”

Hắn cười, như đang chờ đợi lời khen ngợi, nhưng ánh mắt nguy hiểm lại phản bội sự ngây thơ giả tạo đó.

“Có người… bị thương…”

Lần đầu tiên, Hee-joo không quan tâm đến ánh mắt xung quanh, cô lên tiếng. Nhưng giọng cô thều thào, đứt quãng.

— “Thì sao, tôi thà rằng tất cả bọn họ đều chết hết cho rồi.”

Vẻ ngoài nhếch nhác và giọng điệu bỡn cợt của hắn vụt tan biến. Dưới nền trời xanh biếc, nụ cười của hắn trông gần như trong sáng.

— “Tên khốn đó dám phớt lờ cuộc gọi của chị gái!”

Chiếc điện thoại mà cô tìm thấy ngày hôm đó… nó là công cụ để thay đổi cuộc đời cô hay để hủy hoại nó hoàn toàn?

Chẳng phải nó đã cứu cô khỏi cuộc sống khốn cùng sao?

— “Chị à, hãy tiếp tục gọi. Gọi mãi đi.”

Rốt cuộc thứ cô nhặt được ngày hôm đó là gì…

— “Từ giờ, hãy trở thành tiếng nói của tôi.”

Rốt cuộc nó là gì?

— “Làm người đưa tin cho tôi nhé.”

Một cảm giác mất mát khó tả ập đến đầu Hee-joo.

— “Cũng giống như chị muốn nghe tin ly hôn vậy, tôi cũng có những điều muốn nghe.”

Dường như anh ta đang ngồi trên xích đu, đung đưa lắc lư.

— “Tôi cũng có những điều muốn nghe.”

Tên bắt cóc với khuôn mặt ngây thơ. Nhưng khi há miệng ra, giọng điệu lại đầy ác ý.

— “Điện thoại cứ để chị dùng. Ly hôn, chị cứ làm đi. Thấy Beak Sa-eon mất hết tất cả tôi rất vui. Đổi lại…”

Màn hình đung đưa lắc lư như con lắc đồng hồ, chuyển động của nó khiến tim cô bất an.

— “Chị sẽ thay tôi nghe những gì tôi muốn nghe.”

Lời hắn nói rất mơ hồ và khó hiểu nhưng lại khiến lòng cô trào dâng nỗi sợ vô hình.

Bàn tay cô vô thức siết chặt lại, lồng ngực nghẹn cứng vì lo âu. Hee-joo nhìn chằm chằm vào màn hình, hơi thở cô như đông cứng, rồi bất chợt bật dậy khỏi ghế.

“Khoan đã, đó là…!”

Giọng cô run rẩy, nứt vỡ giữa câu nói.

“Anh… anh đang ở đâu…?”

Trước câu hỏi run rẩy của Hee-joo, hắn nhẹ nhàng chạm vào ống kính máy quay. Hình ảnh được chuyển đổi, màn hình bỗng chốc bị bao phủ bởi một màu đỏ rực. Mùi máu tanh dường như phảng phất xuyên qua màn hình.

“……!”

Hắn giơ bàn tay đẫm máu ra, nở một nụ cười rạng rỡ.

— “Chị hiểu chưa, chị gái? Một khi đã bắt đầu thì phải làm đến cùng.”

Hee-joo giật phăng tai nghe ra khỏi đầu như thể bị ma ám, rồi lao ra khỏi phòng.

Những người trong trung tâm phiên dịch chỉ liếc nhìn cô rồi tiếp tục làm việc.

Khi cô vừa chạy ra khỏi cửa, Han Joon vừa hoàn thành công việc, nhìn thấy cô liền gọi với theo:

“Này, Hee-joo…! Chờ đã, em đi đâu vậy, cưng à!”

Nhưng cô không quay đầu lại. Có chuyện gì đó đã xảy ra, rất tồi tệ.

Câu nói cuối cùng của tên bắt cóc vang vọng trong đầu cô, như một chiếc đinh ghim sâu vào tâm trí.

— “Nếu không, chị sẽ mất tất cả.”

***

“A… ưm…” Từ ngoài cửa đã nghe được tiếng rên rỉ của ba cô.

Hee-joo xô đẩy đám đông, vội vã chạy đến bên giường bệnh của ba. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là ga giường nhuộm đỏ máu.

Y tá phụ trách vội vàng chạy đến chỗ Hee-joo.

“Hee-joo, bọn chị đã báo cảnh sát…”

Miệng, cổ và bộ đồ bệnh nhân của ba cô đều nhuộm đầy máu tươi, đỏ thẫm như vệt sơn mới vừa đổ.

Chân cô gần như khuỵu xuống, toàn thân run rẩy đến mức không đứng vững nổi.


Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x