Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 47

“Ối…!”
Cô vội vàng cúp máy, hoảng hốt nhìn chằm chằm vào bóng người đang đứng ở cửa. Baek Sa-eon, tay cầm chiếc cặp da, đứng đó với khuôn mặt đen như mây giông, ánh mắt sắc lạnh dán chặt vào cô.

Tim Hong Hee-joo như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, mặt cô tái nhợt như người mất hồn.

“Hong Hee-joo, em đang làm gì vậy?”

“…“

Đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng. Hee-joo cố gắng kìm nén hơi thở gấp gáp, toàn thân cứng đờ. Tuy nhiên, cô nhận ra rằng hơi thở của Baek Sa-eon cũng dồn dập. Ánh mắt anh, lạnh lẽo và ép sát, khiến cô cảm thấy sợ hãi.

Sao tự nhiên lại…?

Hee-joo nhanh chóng nhét điện thoại xuống dưới chăn, cố tỏ ra bình tĩnh. Nhưng đôi má ửng đỏ và đôi mắt ướt át do cao trào vừa rồi là điều không thể che giấu dù cố gắng đến đâu.

“Tôi có nên lại gần không?”

Hee-joo nắm chặt chăn, lắc đầu một cách tuyệt vọng.

Tuy nhiên, người đàn ông vẫn không kiềm chế được mà tiến lại gần, đặt lòng bàn tay lên giường và cúi người xuống. Vì lý do nào đó đôi mắt anh đỏ ngầu. Anh chậm rãi và tỉ mỉ quét qua khuôn mặt Hee-joo.

“Thì ra là như thế này.”

“…!”

Dứt lời, đôi môi anh đáp xuống môi cô như muốn nuốt chửng cô. Anh hôn cô như một kẻ khát nước tìm kiếm nguồn sống, cuồng nhiệt hút lấy đôi môi cô, vội vàng đẩy lưỡi vào bên trong. Vì sức nặng của anh, Hee-joo buộc phải mở miệng đón nhận.

Baek Sa-eon trông như đang thưởng thức thứ gì đó vô cùng ngon lành. Anh không chút thương xót nuốt lấy từng hơi thở của Hee-joo, lưỡi anh cọ xát sâu vào lưỡi cô.

Chuyện gì đang xảy ra vậy…?! Anh ấy vừa gọi cho một người phụ nữ khác, vậy mà ngay sau đó lại đối xử với mình như thế này…?! Anh ấy coi mình là gì…?!

Hee-joo bèn cắn mạnh vào môi anh.

“…!”

Dù bị cắn mạnh, anh vẫn nghiêng đầu và hôn cô thậm chí còn sâu hơn. Vị máu hòa lẫn trong miệng họ, nhưng anh dường như chẳng hề bận tâm, bàn tay giữ chặt lấy gáy cô.

“Gì hả? Nghĩ tôi là một tên khốn sao?” Anh gầm gừ vào môi cô, “Làm đến mức này bị mắng cũng đáng lắm.”

“…!”

“Tôi đã nói rồi, vợ chồng có nhiều cách để giao tiếp mà.”

Nụ hôn lại tiếp tục, hơi thở nóng bỏng hòa lẫn vào nhau, lớp da mềm mại trong miệng không ngừng cọ xát, môi họ quấn quýt không ngừng. Môi anh dần di chuyển xuống tai cô, cằm cô và cổ cô.

Nhiệt độ bỏng rát từ những dấu ấn ấy khiến chân cô theo bản năng khép lại.

Người đàn ông này… Tằng tịu với 406 xong lại đến tìm mình…!

Nắm đấm của Hee-joo đập mạnh vào vai anh.

Anh nói sẽ đợi cô lên tiếng trước, hóa ra ý anh là thế này sao? Làm vậy để ép buộc cô phải nói chuyện. Suy nghĩ đó khiến Hee-joo trào lên mong muốn phản kháng.

Vì vậy, thay vì đẩy anh ra, Hee-joo mạnh mẽ nắm chặt cổ áo anh.

“…!”

Trong khoảnh khắc anh bị bất ngờ, cô táo bạo đưa lưỡi ra đáp trả, dù động tác vụng về nhưng rất cố gắng.

Cô nhẹ nhàng liếm môi anh, thỉnh thoảng cắn nhẹ chúng. Khi lưỡi cô trượt qua hàm răng gọn gàng của anh và chạm vào phần mềm mại bên trong, anh đột ngột đẩy cô ra và đứng dậy.

Anh lấy tay che miệng, cổ hơi ửng đỏ giống như uống rượu say.

Hee-joo ngơ ngác chớp mắt nhìn anh.

“… Em sẽ bị cảm đấy, mặc quần vào đi.” Anh chỉ vào quần áo cô nằm trên sàn, rồi bước ra khỏi phòng.

Mặt Hee-joo cũng đỏ bừng, đôi mắt không tự chủ dừng lại nơi phồng lên rõ ràng trước quần anh.

***

Sáng hôm sau, tiếng chim hót ngoài cửa sổ kéo Hee-joo thức giấc.

Xuất viện sớm và tham gia lễ giỗ mệt nhoài, Hee-joo thiếp đi ngay khi nằm xuống. Ánh nắng lọt qua rèm cửa, cô nheo mắt, trong chớp mắt hoàn toàn tỉnh táo.

Trời ơi…!

Tâm trí thoát khỏi trạng thái lơ mơ, Hee-joo đối diện với những gì xảy ra tối qua như hậu quả của một cơn bão quét qua.

Đây đã là nụ hôn thứ hai.

Điên mất thôi…!

Cô che miệng lại. Không chỉ vậy. Còn có cuộc gọi sex, những lời lẽ đầy nhục dục và nụ hôn…

Hee-joo giật tóc mình.

Rốt cuộc tên bắt cóc đó đang làm gì vậy…!

Sự bực dọc đổ dồn vào tên bắt cóc.

Bình tĩnh nhìn nhận lại, kể từ khi cuộc gọi bị biến chất trở thành kỳ quặc, sự uy hiếp nhắm vào Baek Sa-eon hoàn toàn thất bại. Dù cô có tung ra điểm yếu nào, anh chỉ cười khẩy, đưa ra giải pháp và cuối cùng hoàn toàn kiểm soát 406.

Đe dọa anh bây giờ dường như là điều không thể.

Kết thúc rồi…

Hee-joo thở dài.

Không đúng, có lẽ đến bây giờ mình mới nhìn thấy hiện thực.

Baek Sa-eon dường như chắc chắn rằng anh có thể hoàn toàn xử lý mọi sự phỉ báng, cáo buộc và tin đồn chống lại mình.

Hee-joo đã không ngờ anh lại kiên định đến vậy, và đó là sai lầm của cô. Với kinh nghiệm hạn chế của mình, cô thật khó mà lung lay được sự điềm tĩnh lão luyện của anh. Vì vậy, cô cần sự hỗ trợ của tên bắt cóc đã từng đứng về phía cô. Tuy nhiên, gần đây hắn lại im lặng một cách khác thường.

Hee-joo ngồi ở bàn ăn, tay cầm nĩa gẩy gẩy đĩa salad, thì điện thoại của cô rung lên ngắn ngủi.

“……!”

Hee-joo phản ứng nhanh như chớp, đặt nĩa xuống và cầm điện thoại lên kiểm tra. Nhưng không ngờ, đó không phải tin nhắn từ tên bắt cóc, mà là một cuộc gọi từ văn phòng Quan hệ Công chúng.

“Alo? À, vâng, đây là số của Phiên dịch viên Hong Hee-joo phải không?”

Hee-joo nuốt miếng rau và nhẹ nhàng gõ vào màn hình.

“À, vâng…! Thực ra hôm nay tổng thống có một bài phát biểu đặc biệt, sau đó phát ngôn viên sẽ trả lời phỏng vấn. Ban đầu chúng tôi đã lên kế hoạch để cô phiên dịch đồng thời, nhưng tiếc là không kịp sắp xếp.”

Nghe vậy, tâm trạng cô càng thêm nặng nề.

“Nhưng chúng tôi còn có những buổi họp báo khác sau đó. Cô có thể đến vào phiên trả lời phỏng vấn của phát ngôn viên Beak để làm quen với không khí trước được không?”

Đôi mắt Hee-joo lập tức sáng lên.

***

Trên đường đi làm, dừng đèn đỏ, Baek Sa-eon đặt trán lên vô-lăng.

Nghe bản tin buổi sáng vốn là thói quen cố định của anh, nhưng hôm nay, anh chẳng thể tập trung được chút nào. Sự kiên nhẫn của anh đang dần cạn kiệt.

Cuộc gọi uy hiếp của cô khiến anh bất ngờ, nhưng điều khiến anh bận tâm hơn chính là sự cố chấp của cô. Nhìn cô gắng gượng phản kháng, có lúc anh bật cười, có lúc lại thấy lòng mình gợn lên một thứ cảm xúc khó gọi tên.

Thế nhưng… dù là người chủ động, dần dần, anh lại cảm thấy không hài lòng.

Mỗi lần nhìn đôi môi cô khép chặt, anh đều nghĩ cô ấy thực sự muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này đến vậy sao?

Gân xanh hằn rõ trên mu bàn tay nắm chặt vô-lăng.

Khi Hee-joo ngủ, anh đã lục lọi khắp nơi – giá sách, tủ quần áo, bàn trang điểm, túi xách… nhưng chẳng tìm thấy chiếc điện thoại thứ hai. Cuối cùng, ánh mắt anh dừng lại trên tấm chăn. Không chút do dự, anh nhấc nó lên.

Cổ chân trắng ngần, bắp chân thon dài, cặp đùi mịn màng lộ ra dưới ánh đèn.

“……!”

Ý nghĩ về chiếc điện thoại lập tức tan biến. Cảm giác thôi thúc muốn chạm vào làn da ấy cuộn trào trong anh.

Bíp, bíp——! Bíp, bíp——!

Tiếng còi xe inh ỏi kéo Baek Sa-eon ra khỏi cơn mơ màng. Anh hạ chân ga, chiếc xe lao vút đi. Một cơn sốt nhẹ như lan khắp người anh, khiến anh thấy bức bối khó chịu.

Bỗng, radio chuyển sang bản tin văn hóa:

『”Để cải thiện khả năng tiếp cận cho khán giả khuyết tật, các sáng kiến không rào cản đang được triển khai. Vở kịch ‘Hoàng tử và Kẻ nghèo khổ’ đã cung cấp phụ đề tiếng Hàn lần đầu tiên trong nước trong hai tuần và hoàn thành tất cả các buổi biểu diễn. Nhà hát Quốc gia dự định tích cực sản xuất bản dịch ngôn ngữ ký hiệu, mô tả âm thanh và phụ đề tiếng Hàn trong các buổi biểu diễn tương lai. Họ cũng sẽ được mời tham dự buổi chiếu đặc biệt tuần tới của bộ phim tài liệu về cố nghệ sĩ Baek Jang-ho…”』

Anh khựng lại.

Tên của ông nội anh.

Gương mặt anh lạnh băng, nụ cười nhàn nhạt khi nghĩ về Hee-joo vụt tắt. Không chần chừ, anh dứt khoát tắt radio, mạnh bạo xoay vô-lăng.

***

Vừa bước vào văn phòng Phòng Quan hệ Công chúng, một tiếng hét chói tai vang lên.

“Á——!”

Baek Sa-eon nhíu mày, bước nhanh về phía trước.

“Chuyện gì vậy?”

Một nhân viên đang run rẩy, giọng lạc đi:

“Phát ngôn viên… là… là…”

Giữa vòng người túm tụm, trên bàn là một túi nhựa trong suốt, trông giống loại dùng để đựng cá cảnh. Nhưng bên trong…

Những cái đầu cá vàng lơ lửng trong nước. Đôi mắt trắng dã, vết cắt lởm chởm, tất cả trông ma quái đến đáng sợ.

Một nhân viên lấy tay che miệng, suýt nôn.

“Và… trên bàn phát ngôn viên cũng có…”

Baek Sa-eon không nói gì, chỉ lạnh lùng bước đến bàn làm việc của mình.

Lần này, bên trong túi nhựa chỉ có thân cá vàng.

Chỗ nối với phần đầu bị móc khép lại bằng lưỡi câu. Máu rỉ ra, hòa vào nước, tạo thành một màu đỏ vẩn đục.

“Ụa…!” Một nhân viên khác bịt miệng, không dám nhìn.

Trong khi mọi người sợ hãi quay mặt đi, chỉ có Baek Sa-eon là vẫn đứng yên. Thậm chí, một nụ cười mờ nhạt còn hiện lên trên môi anh.

Cuối cùng thì… cũng lộ diện rồi.

Đây mới là thông điệp thật sự mà anh đã chờ đợi từ lâu.

“Tôi sẽ xử lý chuyện này. Mọi người cứ quay lại làm việc.”

Sau khi trấn an nhân viên, Baek Sa-eon cầm hai túi nhựa, đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Anh khóa cửa, mở túi, đưa tay vào trong. Máu tanh trơn trượt bám dính, nhưng anh chẳng chút do dự.

“Lưỡi câu à…”

Đôi mắt anh trầm xuống.

Khéo léo rút từng chiếc lưỡi câu ra, anh kiểm tra kỹ lưỡng bên trong từng xác cá.

Và rồi…

Anh tìm thấy nó.

Một chiếc USB nhỏ.

***

Baek Sa-eon trở lại văn phòng, cắm USB vào máy tính.

Chỉ có một tệp video.

Anh đeo tai nghe, nhấn play.

“Chị à, lâu rồi không gặp.”

Giọng nói ấy, trẻ trung, vô tư.

Trên màn hình, một gương mặt lạ lẫm áp sát vào camera.

“Lâu rồi không gặp, chị gái. Lâu rồi không gặp.”

Anh ta cười rạng rỡ, mái tóc xoăn lòa xòa che bớt đôi mắt.

“Mà này, điện thoại của tôi dùng ổn không?”

Bầu trời xanh ngắt, sáng rực như một ngày hè. Người trong video đung đưa trên xích đu, giọng điệu trêu chọc.

“Chị à, hãy tiếp tục gọi. Gọi mãi nhé.”

“Từ giờ trở đi, chị sẽ luôn là giọng nói của tôi.”

“Làm người đưa tin cho tôi nhé.”

“Giống như chị muốn nghe tin ly hôn vậy, tôi cũng muốn nghe nhiều chuyện.”

Nụ cười trên màn hình đầy vẻ tinh nghịch, nhưng ánh mắt – ánh mắt ấy như xoáy sâu vào Baek Sa-eon qua lớp kính mỏng của màn hình.

Tim anh chợt lỡ một nhịp.

Nếu người đó còn sống, có lẽ trông sẽ như thế này.

“Tôi cũng có điều muốn nghe.”

Đêm hè năm ấy.

Tiếng côn trùng rả rích. Muỗi vo ve. Hơi ẩm từ ven sông. Túp lều câu cá.

Rồi…

Nước văng tung tóe.

Những vùng vẫy tuyệt vọng.

Và sự tĩnh lặng khi ai đó ngừng giãy giụa.

Mọi ký ức ập về như một cơn bão.

Đó là kết thúc, cũng là khởi đầu của mọi thứ.

Hơi thở Baek Sa-eon nghẹn lại.

Mảnh ghép cuối cùng đã khớp vào chỗ.

“Cậu… vẫn còn sống.”

Và giờ đây, sự thật về mối quan hệ giữa Hee-joo và người đó, rõ ràng hơn bao giờ hết.


Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x