Lãm Phương Hoa – Chương 75
Khi nàng thỏ thẻ bên tai, run rẩy gọi tên hắn, hồn phách hắn gần như bị nàng gọi bay mất. Hắn không mất lý trí đã là kỳ tích.
Khi nàng thỏ thẻ bên tai, run rẩy gọi tên hắn, hồn phách hắn gần như bị nàng gọi bay mất. Hắn không mất lý trí đã là kỳ tích.
May mắn rằng ngày đó Bùi Nghiên Chiêu không mềm lòng, dứt khoát đẩy nàng ra, khiến nàng đau lòng tột độ. Nhờ vậy nàng mới có cơ hội gả cho người tốt hơn
Nàng bèn vòng tay ôm lấy cổ hắn, mượn lực nhướn người lên, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn. Tạ Lãm giật mình, ánh mắt trở nên sâu thẳm,
Tạ Lãm như thể bị ném vào hồ băng giữa ngày đông giá rét, run rẩy không ngừng. Lại như đang giữa ngày hè nóng bức mà phải rèn sắt bên bếp lửa
Nàng phát hiện bản thân hơi kỳ quái. Từ sau đêm mưa bão ấy, nàng đặc biệt thích nhìn thấy hắn trong bộ dạng ướt đẫm. Khi đó hắn tỏa ra sức hút kỳ lạ,
“Ta nào dám? Chuyện giữa nàng và nhị thúc, ta luôn kiên quyết đứng về phía nàng.” Tạ Lãm vội bày tỏ lập trường, “Ta chỉ sợ nàng giận sẽ tổn hại tới sức khỏe.”
Lạc Thanh Lưu cười nhạt, định nói: Hay lắm, ngươi không đưa thì thôi, có tin ta trở về báo cáo, sẽ báo cáo luôn ngươi giấu xuân cung đồ trong hộp binh khí không
Tạ Lãm đã bị mỹ nhân kế của Phùng Hiếu An làm cho khiếp đảm. Bài học từ “mùng một” và “mười lăm” đã khắc sâu tận xương tủy.
Năm chín tuổi, Tùy Anh vào cung chơi, bị kẻ xấu đánh ngất rồi ném xuống hồ nước. Khi vớt lên, nàng chỉ còn thoi thóp chút hơi tàn.
Tùy Anh quét ánh mắt sắc bén sang, đưa tay toan giật chiếc nón lá. Hắn nghiêng người tránh, nhưng Tùy Anh nhanh nhẹn chộp lại, lật phắt chiếc nón rơi xuống đất.
You cannot copy content of this page