Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 3

Xe mình… bị hacker tấn công sao?

Nếu hệ thống điều khiển của xe bị hack, động cơ, khóa cửa, camera hành trình, lộ trình di chuyển, radio, điều hòa, và cả phanh đều có thể bị thao túng.

Đây có thể là một vụ tấn công, hoặc ai đó cố tình phá hỏng xe… Nếu đúng như vậy, thì ai làm? Ai đứng sau chuyện này?

Bố mẹ chồng cô là những người vô cùng nổi tiếng, kẻ thù đương nhiên không ít.

Chỉ cần nghĩ sơ cũng có thể tìm được rất nhiều kẻ tình nghi. Nhưng khi có quá nhiều đối tượng, vấn đề càng trở nên rối rắm.

Chỉ cần suy nghĩ sơ qua đã có thể tìm được hàng loạt đối tượng tình nghi – từ những kẻ xung đột lợi ích với ba chồng cho đến những thế lực thù địch với Nhật báo Chungwoon.


Nhưng có rất nhiều người mà, tại sao lại nhắm vào mình…

Hee-joo mím môi, gần như buông xuôi.

Mình đúng là sinh ra để làm con tin.

Cùng lúc đó, ánh đèn xe chói lòa đâm thẳng vào mắt, Hee-joo theo phản xạ nhắm chặt mắt và đưa tay lên che bớt ánh sáng.

Có thứ gì đó đang lao nhanh về phía cô.

“Á…!”

Hee-joo hoảng loạn tột độ, điên cuồng đạp chân ga, nhưng xe vẫn không nhúc nhích.

Đã nhìn rõ, đó là một chiếc xe tải lớn đang lao nhanh đến trên con đường ướt mưa.

Đừng… Đừng tới đây —!

Giọng cô run rẩy, vang lên xa lạ trong không gian chật hẹp của xe, như thể đó là giọng của một người khác.

Hee-joo tuyệt vọng đập vào tay lái, bấm còi inh ỏi.

Đồng tử cô giãn to trong nỗi sợ hãi tột cùng. Một dự cảm mãnh liệt tràn ngập. Đây là hơi thở của tử thần.

Ngay khi ánh đèn xe chói lóa như muốn nuốt chửng cô, gương mặt duy nhất hiện lên trong tâm trí cô lại là của người đàn ông ấy…

***

Tại phòng họp báo của Nhà Xanh, Baek Sa-eon bực tức đấm mạnh vào cánh cửa khi đèn flash chớp sáng liên tục. Đây là buổi họp báo không công khai và anh phải cảnh cáo một vài phóng viên không tuân thủ quy tắc bằng ánh mắt sắc lạnh.

Lúc Baek Sa-eon bước vào, không khí trong phòng càng thêm căng thẳng.

Anh là người nổi bật nhất tại Nhà Xanh, không chỉ vì chiều cao, tuổi trẻ hay năng lực tài giỏi, mà còn là người bị đố kỵ nhất.

“Xin quý vị lưu ý vấn đề bảo mật.”

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Baek Sa-eon, nhưng anh thờ ơ như thể đang đối diện với bức tường.

Cả căn phòng lặng như tờ, đến hơi thở cũng không còn nghe thấy.

Suốt mấy ngày liền, Baek Sa-eon túc trực ở Nhà Xanh, tham gia vô số cuộc họp khẩn cấp của cố vấn cấp cao và chuyên gia chống khủng bố.

Từ rạng sáng đến nửa đêm, anh xử lý hàng loạt cuộc gọi từ các cơ quan truyền thông lớn mà không hề tỏ ra mệt mỏi.

Ngược lại, ánh mắt sắc bén càng lúc càng khắc nghiệt hơn.

“Chính phủ đang gián tiếp đàm phán với nhóm bắt cóc thông qua truyền thông.”

Cả phòng họp báo xôn xao.

“Chúng theo dõi sát sao truyền thông của chúng ta và điều chỉnh lập trường liên tục.”

Đứng trước bục phát biểu, gương mặt lạnh lùng của Baek Sa-eon càng thêm nghiêm nghị.

“Vì vậy, các cơ quan truyền thông cần hết sức thận trọng khi đưa tin. Để tránh gửi thông đẹp sai lệch đến nhóm vũ trang, xin hayx tạm thời kiềm chế cảm xúc cá nhân và chỉ trích với chính phủ. Hơn nữa —”

Anh kéo tay áo, liếc nhìn đồng hồ.

“17 giờ 02 phút. Kể từ thời điểm này, chính phủ sẽ thực thi lệnh kiểm soát thông tin báo chí tạm thời.”

“Đây là sao…!”

Các phóng viên tròn mắt kinh ngạc, xôn xao bàn tán.

“Có phải đây là lệnh cấm đưa tin không? Tình hình nghiêm trọng đến mức này sao?”

“Phát ngôn viên, anh có biết đây là đang xâm phạm quyền quyền được biết không? Đây là lập trường của chính phủ ư? Chúng tôi có thể hiểu như vậy không?”

“Chúng tôi không phải những con vẹt…! Làm sao có thể lặp lại nguyên xi những gì các ngài nói?”

“Phát ngôn viên, anh có đang cố tình đàn áp quyền tự do báo chí và quyền biên tập phải không?”

Giữa những tiếng phản đối ngày càng lớn của các phóng viên, Baek Sa-eon vẫn giữ nguyên vẻ mặt điềm tĩnh.

Anh bình thản nhìn mọi người như đang đứng giữa tâm bão. Giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên:

“Tôi lo ngại những câu chữ viết thiếu suy nghĩ của các cị sẽ khiến con tin bị sát hại.”

“…!”

Dù anh nói nhỏ, nhưng vì nói trước micro nên không ai không nghe thấy.

Bất chấp sự sôi động trong phòng, anh tiếp tục, không hề nao núng:

“Xin hãy chờ đến khi cuộc đàm phán kết thúc.”

Thái độ bình thản và cứng rắn của Baek Sa-eon khiến các phóng viên không khỏi nghi ngờ họ đã nghe nhầm.

Với thái độ bình tĩnh không vội, Baek Sa-eon khiến các phóng viên thậm chí bắt đầu nghi ngờ liệu mình có nghe nhầm.

“Lần đàm phán này không có chỗ cho bất kỳ ‘chiêu trò’ nào, đừng lấy quyền quyền được biết để gây rối.”

“…”

“Tôi muốn nói rõ một điều. Đấy không phải quyền quyền được biết, mà là viết lách lung tung để trục lợi, là muốn được công nhận vô độ, là cảm giác ưu việt vô lý, tất cả chúng ta đều hiểu rõ.”

“…”

“Không một công dân nào muốn nghe tin con tin bị gϊếŧ hại tàn nhẫn.”

“…”

“Vậy nên, đừng lấy lý do ‘vì người dân’ để che đậy sự bất mãn của các vị.”

Lời cảnh cáo lạnh lùng của anh khiến không gian ồn ào trong phòng ngay lập tức lắng xuống.

“So với quyền được biết, bảo vệ tính mạng công dân quan trọng hơn. Lấy mạng sống để gây chú ý thái quá không phải là quyền mà là hành vi lạm dụng. Ít nhất trong vụ việc này là như vậy.”

“…”

“Hiện tại, hãy hiểu rừng sự im lặng của các vị có thể cứu lấy mạng sống của những công dân bị bắt cóc. Hơn nữa mong các vị không gây nhiễu loạn cho đoàn đàm phán, để họ hoàn thành công việc của mình.”

Baek Sa-eon nắm chặt micro như thể siết chặt cổ đối phương.

“Nếu có ai ở đây nói sai một từ, khiến một con tin bỏ mạng—”

Dù tay anh che khuất miệng, giọng nói vẫn không lớn, nhưng các phóng viên đều nghe rõ lời cảnh cáo.

Kết thúc cuộc họp báo, vừa bước ra cửa, Btrợ lý đứng đợi nãy giờ vội vàng đưa đồ cho Baek Sa-eon.

“Tiền bối, từ nãy đến giờ điện thoại cứ reo liên tục.”

Baek Sa-eon không bận tâm, sải bước dài đi ra.

Điện thoại liên tục báo cuộc gọi nhỡ, số lượng không hề ít, thân máy dần trở nên nóng ran.

Hàng trăm cuộc gọi, người tiếp nối người, quen có lạ có, nối đuôi nhau hiện lên. Pin điện thoại sắp hết, dù không dùng, máy vẫn tự hết pin.

Nhìn dãy số lạ trên màn hình, Baek Sa-eon khẽ tặc luoxi – một biểu hiện cảm xúc hiếm hoi của anh.

“Sau khi chỉnh lại giờ giấc cuộc họp, đưa cho tôi bảng danh sách của đoàn đàm phán.”

“Ơ, tiền bối, sao anh không đi?”

“Sao?”

Dưới ánh mắt lạnh lùng của Baek Sa-eon, trợ lý lấy hết can đảm nói tiếp: “Là cuộc họp với đoàn đàm phán ấy. Rõ ràng anh chuyên nghiệp mà, không phải sao?”

“…”

“Anh là con trai của chuyên gia đàm phán hàng đầu Hàn Quốc, lại là thạc sĩ chính trị, và còn được huấn luyện đàm phán ở FBI nữa.”

Baek Sa-eon không nhìn người trợ lý đang kể lại tiểu sử của mình, giữ nguyên nhịp bước dứt khoát.

“Nghe nói Tổng thống cũng ám chỉ hy vọng anh tham gia.”

“Đừng nhiều lời—”

Lúc này, điện thoại lại vang lên lần nữa.

Baek Sa-eon khó chịu kéo lại cà vạt. Không thể hoàn toàn tắt được.

Dù anh nhíu mày, nhưng vẫn theo thói quen, ghi nhớ dãy số trên màn hình.

Ánh mắt khô khan của anh lướt qua màn hình, rồi nhanh chóng rời đi. Dù sao, pin chỉ còn 5% thôi.

Thế thì tắt hẳn đi cho xong.

***

Đã chết thật rồi sao?

Vừa mới tìm đường sống trong chỗ chết sao?

Hee-joo thở dốc.

Một chiếc xe tải lớn chạy ngang qua, kính chiếu hậu bị đâm vỡ nát. Cửa xe bị va đập mạnh, toàn thân xe rung lắc.

“…!”

Không biết đã đờ người ra bao lâu, đến mức cô quên cả việc thở.

Cảm giác buồn tiểu mãnh liệt ập đến, chỉ cần một chút lơ là là có thể mất kiểm soát. Hee-joo vùi đầu vào tay lái, thở hổn hển.

Cả người cô đau nhức, mồ hôi ướt đẫm, áo dính chặt vào cơ thể.

Liệu mình có thể về đến nhà an toàn không…?

Ánh mắt Hee-joo đã mất đi tiêu điểm.

Cô run rẩy cầm tay lái, nhưng vì sao——

Đột nhiên, cô cảm thấy da đầu tê dại.

Một cảm giác bất an không thể giải thích khiến cô theo bản năng nhìn vào kính chiếu hậu.

“…!”

Trong khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy một người đàn ông, trông như một kẻ lang thang bẩn thỉu, đang nhìn mình.

“A —!”

Cô chưa kịp hét lên, một bóng dáng từ cốp xe lao lên ghế sau, nhào tới cô. Người đàn ông đó nở một nụ cười dữ tợn, nhanh chóng bịt miệng Hee-joo.

cánh tay từ phía sau vươn ra kéo ghịt cổ cô vào ghế, một mùi hôi tanh xộc vào mũi.

Hee-joo ú ớ.

“Cô gái, sợ rồi đúng ko?”

Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt mắt.

“… Anh, anh là ai…?”

Câu hỏi bị chặn lại bởi bàn tay hôi hám, cơ thể Hee-joo bắt đầu run rẩy.

“Tôi là Baek Sa-eon, phải, Baek Sa-eon.”

“…!”

“Gọi điện đi, tôi biết số của hắn. Số của Baek Sa-eon, tôi biết. Gọi đi, cần phải gọi.”

Mỗi lần gã vươn người về phía ghế lái, mái tóc xoăn rối bù lại rung lên.

“Con tin à, con tin. Gϊếŧ người, tin tức cứ nói mãi. Radio nói gϊếŧ người, bắt cóc.”

“…!”

“Vậy thì cô làm con tin của tôi đi, tôi sẽ gọi điện thoại. Tôi là người gọi điện thoại.”

Không, không phải thế này …

Giọng máy móc vang lên: “Hệ thống định vị bắt đầu cài đặt lại!”

Hệ thống tự động thiết lập điểm đến và hiển thị bản đồ lộ trình.

“Cô lái xe đi.”

“Á…”

“Đưa điện thoại cho tôi.”


https://vymiu.com/khi-dien-thoai-do-chuong-edit-du-va-ro-rang/

Hoặc bấm nút share lên các mạng xã hội bên dưới ↓

Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x