Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 9

Reng reng reng…

Âm báo gọi đi như tín hiệu báo không thể quay đầu, đẩy tim cô đập mạnh như muốn phá tung lồng ngực. Lúc này đã mười giờ tối, Baek Sa-eon chắc hẳn vẫn còn ở văn phòng.

Hee-joo căng thẳng đến mức gương mặt như đông cứng lại, bàn tay không ngừng xoa lên cổ.

Liệu mình có thể làm được không?

Không, chắc chắn mình làm được!

Khi lòng can đảm kết hợp cùng sự bướng bỉnh cuối cùng hình thành, đầu cô lại bất chợt trống rỗng. Sự căng thẳng tột độ khiến răng cô va vào nhau lách cách.

Lẽ ra mình nên uống thuốc trước thì tốt hơn.

Reng reng reng…

Tín hiệu gọi đi vang lên liên tục, như một chiếc đồng hồ đếm ngược, mỗi giây trôi qua càng khiến nỗi lo sợ như đè nặng trên ngực. Hơi thở cô ngắt quãng, nghẹn lại, như thể mọi khí lực sắp bị rút cạn.

Rồi bất chợt, âm báo gọi đi im bặt.

“…!”

Hee-joo nhắm chặt mắt, cảm thấy toàn thân run bắn. Đối phương đã nhấc máy rồi…!

Bình tĩnh, bình tĩnh nào!

Ngay lúc cô định mở miệng nói câu đầu tiên…

— “Hôm nay vợ tôi cũng sẽ chết trong tay anh sao?”

“Khụ khụ, khụ khụ!”

Hee-joo vội đưa điện thoại ra xa, ho sặc sụa vì bất ngờ. Giọng điệu mỉa mai từ đầu dây bên kia ngay lập tức chiếm thế thượng phong. Chết tiệt, khởi đầu không tốt chút nào.

— “Có vẻ như anh bất ngờ không ít nhỉ?”

“Không, không phải đâu. Tôi…”

Cô cố gắng bắt chước giọng điệu lộn xộn của tên bắt cóc, nhưng dù không cố, lời nói vẫn rối tung. May mắn thay, giọng nói được phần mềm biến đổi nghe khá giống thật. Phản ứng của Baek Sa-eon vẫn bình tĩnh như thường.

— “Vậy thì, nói xem anh định làm gì?”

“…!”

Rõ ràng tên bắt cóc đã nói mỗi lần điện thoại gọi đi sẽ thay đổi số hiển thị, sao lại nhận ra được chứ? Trừ khi Baek Sa-eon đã nhớ hết tất cả các số gọi đến và dùng phương pháp loại trừ để tìm ra cô…

— “Vợ tôi còn ở bên anh sao?”

Cô vốn định đe dọa anh, nhưng giờ lại bị anh chế nhạo không thương tiếc. Tuyệt đối không thể để anh nắm quyền kiểm soát cuộc trò chuyện!

Hee-joo cắn môi, cố gắng điều chỉnh nhịp thở.

“… Ai nói là vợ anh? Hoàn toàn không phải, anh biết mà.”

Dẫu hoảng loạn, giọng cô vẫn lạnh lùng, không để lộ chút sợ hãi.

Hiện tại, điều quan trọng nhất là phải giành lại quyền chủ động từ tay anh.

“Anh vứt bỏ vị hôn thê của mình để kết hôn với cô em vợ tương lai.”

— “…!”

Không khí vốn đã buông lỏng bỗng chốc trở nên căng thẳng.

“Tôi sẽ phanh phui chuyện này ra cho mọi người biết.”

Cuối cùng, Hee-joo đã tung ra vũ khí để tấn công chồng mình, bôi nhọ đạo đức cao cả của Baek Sa-eon.

Đây là kế hoạch đầu tiên cô nghĩ ra.

“Ngay cả vị hôn thê thật sự bây giờ ở đâu, anh cũng không biết đúng không?”

Ngay trước ngày cưới, chị gái cô biến mất một cách bí ẩn, đến nay đã ba năm vẫn bặt vô âm tín.

Để tìm chị, cha dượng cô thậm chí đã phái người đi khắp nơi, thỉnh thoảng lại nổi cơn thịnh nộ. Việc chị cô biến mất không công khai với tất cả mọi người.

Vì vậy, Hee-joo có thể thoải mái bịa đặt.

“Rốt cuộc đã bị anh hành hạ đến thế nào mà cô ta lại biến mất như vậy?”

Dù có phần phóng đại, nhưng điều quan trọng không phải là sự thật, mà là bôi nhọ anh ta.

Đời tư trong sạch và không có tin đồn, ngược lại càng dễ bị làm cho nhơ bẩn. Chỉ cần một vụ bê bối là đủ.

Baek Sa-eon không thể chịu được việc mình bị gán cho một cái mác xấu xí.

“Xài chị em gái như kiểu thang máy, lên lên xuống xuống.”

— “…”

“Thậm chí một người còn mất tích? Chuyện này chắc chắn sẽ hot lắm. Phát ngôn viên Baek Sa-eon hóa ra lại bẩn thỉu đến vậy. Biến thái, rác rưởi. Công chúng luôn phản ứng mạnh với những câu chuyện kịch tính thế này.”

Những vụ tai tiếng liên quan đến gia đình không chỉ khó chịu mà còn là điều cấm kỵ.

Trong xã hội nơi năng lực và đạo đức gắn bó chặt chẽ, một khi sự tín nhiệm bị phá vỡ, nó sẽ lập tức bị thay thế bởi hàng nghìn lời lên án.

Baek Sa-eon thừa hiểu điều đó.

— “Cuối cùng thì anh muốn gì?”

Phải rồi, anh nên hỏi cô như vậy…

Tim Hee-joo đập dồn dập. Đây là lần đầu cô cảm thấy hài lòng với sự điềm tĩnh của Baek Sa-eon.

Gần như không kìm nén nổi, cô vội đáp:

“Anh nên tự dọn dẹp mọi rắc rối trước mắt đi.”

— “Rõ ràng hơn được không?”

“Từ bỏ Hong Hee-joo, mang vị hôn thê cũ của anh về.”

— “…”

“Trả mọi thứ về chỗ vốn dĩ của nó.”

— “…”

“Dù sao Hong Hee-joo cũng chẳng quan trọng với anh.”

Hee-joo không giấu được niềm vui, cảm giác như vừa nếm được vị ngọt sau khi cắn phải một loại quả chua.

“Ngay từ đầu, cô ta đã không phải người anh định lấy làm vợ.”

Lần đầu tiên, cô cảm nhận mình chiến thắng được cảm giác tự ti kéo dài suốt bấy lâu. Sự phản kháng mang lại cho cô niềm khoái cảm kỳ lạ.

“Nghe rõ chưa? Nếu không muốn chiến dịch tranh cử của ba anh bị ảnh hưởng, hãy nhanh chóng giải quyết mọi chuyện. Chỉ cần anh muốn, chẳng có gì là khó cả…”

Baek Sa-eon im lặng, chỉ để lại tiếng thở đều đều.

Là người tham vọng, anh không dễ dàng từ bỏ sự nghiệp chính trị. Hee-joo tin chắc mình đã nắm được chìa khóa chiến thắng.

“Một người sắp bước vào Quốc hội lại để đời tư mình trở thành trò cười công khai sao? Anh nghĩ ba anh sẽ bỏ qua à? Nên cân nhắc kỹ đi.”

Người ta luôn giấu mặt sau những chiếc mặt nạ để tự bảo vệ mình.

Giọng nói sắc lạnh và nham hiểm của cô khiến chính bản thân cũng cảm thấy rợn người, nhưng trong lòng lại thỏa mãn vô cùng.

“Nếu một người làm việc sát bên tổng thống mà lại như thế này, chẳng phải cả tổng thống cũng sẽ mất mặt sao?”

— “…”

“Ai lại muốn một người thiếu đạo đức và trách nhiệm làm gương mặt đại diện cho chính phủ chứ? Điều đó chẳng phải đang tự bôi tro trát trấu vào chính mình sao?”

Cảm giác như một màn pháo hoa rực rỡ bùng nổ trong đầu. Lần đầu tiên, cô cảm thấy mình tự do.

“Ngày mai, tôi muốn một câu trả lời rõ ràng.”

Cô còn làm bộ cười đầy gian xảo, giọng nói thấp, ngoan độc.

Cô con gái thứ hai của tập đoàn truyền thông Chungwoon không còn là người phụ nữ chịu đựng im lặng và ngoan ngoãn suốt cuộc đời nữa. Giờ đây, cô chỉ còn là một kẻ đe dọa không tên, không tuổi, không nghề nghiệp. Không ai biết bộ mặt thật của cô.

“Thấy phiền quá thì dùng 2 tỷ để giải quyết đi.”

— “…”

“Rẻ hơn nhiều so với việc để đời tư của anh trở thành trò cười công khai.”

Dù không trực tiếp xuất hiện, nhưng cô đã có thể tự do nói ra những điều mình muốn. Dù là ly hôn hay 2 tỷ won, Hee-joo đều không bị thiệt.

“Ngày mai tôi sẽ gọi lại.”

Cô liếc nhìn đồng hồ đếm ngược.

Lần đầu tiên cô đạt được thế chủ động đến mức này, cảm giác không tồi.

Yêu cầu của cô rõ ràng, kèm theo lời đe dọa tinh tế đánh trúng điểm yếu hoàn hảo của anh ta. Đến đây là đủ.

Cô quyết định cúp máy trước, thể hiện ai mới là người nắm quyền kiểm soát trong cuộc trò chuyện. Khi ngón tay vừa chạm vào nút kết thúc…

— “Nói xong chưa?”

Âm thanh dịch chuyển ghế vang lên qua điện thoại.

— “Tôi cứ tưởng sẽ có lời đe dọa nào ghê gớm hơn chứ.”

Người đàn ông vốn im lặng từ đầu, giờ bất ngờ bật ra một tràng cười nhạt, kéo dài, đầy vẻ mỉa mai.

— “Những người như anh, sao kịch bản chẳng thay đổi gì vậy?”

Nghe những lời này, tay Hee-joo khựng lại.

— “Chỉ cần nói anh là một bệnh nhân tâm thần ám ảnh là đủ. Chứng minh anh điên rồ ra sao, nguy hiểm với xã hội thế nào, rồi dùng báo chí công kích cá nhân, bóp méo bản chất sự việc là xong.”

“…”

— “Hay là nói anh chỉ là trò lừa đảo qua điện thoại, đưa ra cảnh báo phòng ngừa?”

Baek Sa-eon chỉ nói vài câu ngắn gọn, đã đánh trúng vào điểm yếu của cô.

Môi Hee-joo bất giác mím chặt.

— “Nếu muốn đe dọa, ít nhất anh cũng nên tìm hiểu tôi trước đã.”

“…!”

Cô không hiểu tại sao trong lòng lại dâng lên một cơn phẫn nộ không thể kìm nén, môi dưới bị cắn đến trắng bệch.

— “Có hàng trăm phóng viên đang chờ để được nghe tôi nói.”

Hee-joo không nghĩ mọi chuyện sẽ dễ dàng, nhưng với những gì cô đã làm, cùng những năm tháng quan sát anh, cô tự tin rằng mình có thể thành công. Cô đã lầm sao?

Chỉ một câu chỉ thẳng vào sự tự phụ mà cô không hề nhận ra, cảm giác tự mãn ban đầu lập tức tan biến.

— “Biến một vụ bê bối thành một tai nạn không may chỉ là chuyện nhỏ.”

— “Những kẻ uy hiếp vụng về như anh, tôi chỉ cần búng tay là xong.”

Dường như có một ngón tay vô hình búng vào trán Hee-joo, khiến cô không khỏi hoảng hốt.

— “Nhưng tại sao tôi…”

Giọng nói vốn đều đều bất ngờ trở nên lạnh lùng, nghiêm nghị.

— “… phải đồng ý với yêu cầu vô lý như chuyện ly hôn này?”

“…!”

— “Còn liên lụy đến vợ tôi nữa?”

Cái gì? Liên lụy đến vợ tôi?

Hee-joo gần như run lên vì tức giận, nhưng chỉ bật ra một tiếng cười lạnh.

Lúc anh nói đến chuyện vứt xác, giọng điệu của anh thế nào? Vậy mà bây giờ lại có thể thốt ra câu “liên lụy đến vợ tôi”? Cái gã đáng ghét này!

Cô không rõ đối phương đang cố gắng lật ngược tình thế hay đơn giản chỉ là đang chơi trò mèo vờn chuột với mình.

Duy nhất một điều chắc chắn: người đàn ông này, kẻ vốn hành xử như một chính trị gia khôn ngoan, bỗng nhiên lại nói như một người chồng đầy bảo vệ, phá hỏng hoàn toàn nhịp điệu cuộc nói chuyện.

Cảm giác bực tức dâng trào, Hee-joo nghiến răng hỏi:

“Anh… anh đã kiểm tra xe của Hong Hee-joo chưa?”

— “Lại nói nhảm gì nữa đây?”

“Chiếc xe đó đã bị nát bươm rồi, anh biết không?!”

Baek Sa-eon yên lặng lắng nghe, như đang cố giải mã từng từ trong câu nói của cô.

“Không biết gì đúng không? Thế mà còn dám nói ‘vợ tôi’?!”

Lời trách móc tuôn ra như một liều thuốc giải, mang đến cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.

“Anh tưởng tất cả chuyện này chỉ là trò đùa sao? Anh nghĩ tôi là kiểu người vô dụng, chỉ biết trốn trong phòng à? Ngày hôm đó, tôi đã túm tóc vợ anh, kề dao vào cổ cô ta, thậm chí còn chạm vào môi cô ta nữa!”

— “…”

“Tôi nhốt cô ta lại, bắt cô ta luôn ở bên cạnh mình.”

— “…”

“Cô ta sợ hãi. Thật sự rất sợ hãi.”

Những ký ức đầy ám ảnh ấy, giờ được cô đem ra làm vũ khí đè bẹp đối phương, lại mang đến một sự khoái trá rkỳ lạ.

Không gian chìm vào sự im lặng lạnh lẽo, đến mức khiến người ta run lên.

Mặc dù có phần méo mó, nhưng Hee-joo cảm thấy như mình vừa trút bỏ được một phần cảm xúc nặng nề.

— “Sợ hãi, rồi sao nữa?”

Lúc này, giọng nói trầm tĩnh của anh lại vang lên, phá tan màn im lặng.


Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x