Skip to content

Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38

  • by
Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

CHƯƠNG 38

Baek Sa-eon để con chó đang lao tới cắn vào chiếc túi, sau đó dứt khoát giẫm mạnh lên cổ nó để khống chế. Chỉ một lát sau, hai người đàn ông to lớn hớt hải chạy tới, nhanh chóng cài vòng cổ vào con chó.

Một trong hai người, sắc mặt tái mét, lúng túng hỏi:
“Cậu… cậu có sao không? Cô bé có bị thương không?”

“Suýt nữa thì mất mạng rồi.”

Nghe giọng nói nghiêm nghị của anh, cảm giác an toàn ùa đến trong lòng Hee-joo.

Anh vẫn đang bế cô như bế một em bé. Cô kiệt sức ngả đầu vào vai anh.

Chắc thế này hơi thất lễ…

Ý nghĩ đó chỉ vụt qua trong thoáng chốc, nhưng cô không còn sức để nhấc nổi một ngón tay.

May mắn thay, Baek Sa-eon không nói gì, để cô tựa vào người mình.

“Không ngờ nơi này lại nguy hiểm đến vậy. Chó của ai? Chủ tịch Seo? Hay Bộ trưởng Han?”

“Xin lỗi…” Người trông coi cúi đầu, vẻ mặt tràn đầy xấu hổ.

“Hình như chúng ta từng gặp nhau ở đâu rồi thì phải?” Baek Sa-eon hỏi.

“…Hả?”

“Trông anh quen lắm… À, thì ra là chó của Giám đốc Kang.”

Baek Sa-eon khẽ hất cằm về phía con chó, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông kia đỏ mặt, nhưng không nói được lời nào.

“Giám đốc Kang vốn đâu có thích chó.”

“Tôi… tôi xin lỗi.” Người trông coi liên tục cúi đầu, giọng đầy hoảng sợ.

Baek Sa-eon chẳng nói thêm lời nào, lạnh lùng quay người rời đi.

Bất chợt, anh nhìn thấy một bên má đỏ bừng của Hee-joo.

“Chó đâu có tát vào má em như thế này.”

Anh nhẹ nhàng chạm vào gò má sưng đỏ của cô, dấu vết từ cái tát của mẹ cô. Hee-joo mệt đến mức chỉ có thể thở hắt ra, gần như chẳng còn chút tỉnh táo.

“Em phải học cách phản kháng.”

“……!”

“Dù đó là chị em hay mẹ em, cũng phải sẵn sàng để phản kháng. Bất kể là ai.”

Những lời đó, quả quyết và không khoan nhượng, được thốt ra không chút do dự.

“Cơ hội báo thù rồi sẽ đến thôi. Người có tham vọng sẽ không sống im lặng như em.”

Cô tựa đầu vào vai anh, giọng anh như truyền vào cơ thể cô một luồng nhiệt ấm áp, khiến cô muốn thiếp đi. Có lẽ vì thế càng về gần đến nhà, cô càng siết chặt lấy áo anh.

Nhưng mình vẫn phải xuống rồi…

Nén lại một tiếng thở dài, Hee-joo khẽ nhích người, chuẩn bị tụt xuống.

Ngay khi cô vừa rời khỏi vòng tay anh, chàng trai đã nhẹ nhàng nâng cô lên một lần nữa.

“……!”

Anh đi qua cổng nhà Chủ tịch Hong mà chẳng hề ngần ngại.

Hee-joo giật mình, quay đầu nhìn qua lại giữa cánh cổng và chàng trai.

“Chúc mừng sinh nhật.”

“……!”

Mặt trời đã khuất sau đường chân trời tự lúc nào. Cô ngỡ ngàng nhìn anh, còn anh vẫn chăm chăm nhìn thẳng về phía trước.

Baek Sa-eon ngẩng nhìn lên bầu trời bị nhuộm đỏ bởi hoàng hôn, giọng lạnh nhạt:

“Giống như cái má sưng đỏ của em vậy.”

“……”

“Nhưng rực rỡ lắm.”

Ánh hoàng hôn hắt lên một bên mặt anh khiến anh trông có phần mệt mỏi tiều tụy.

Như có gì đó thôi thúc, Hee-joo bất chợt thổi nhẹ một hơi về phía anh.

Anh cau mày, quay đầu theo phản xạ trước cảm giác nhột nhạt ấy.

Lần này, cô thổi về phía bầu trời.

“Phù… phù…”

Baek Sa-eon khẽ nhếch môi, một nụ cười mơ hồ thoáng hiện. Gương mặt luôn nghiêm nghị ấy cuối cùng cũng trông giống một cậu thiếu niên.

“Đang thổi nến đấy à?”

Nhìn nét cười trong mắt anh, cô bỗng thấy tất cả đều đẹp đến lạ, bầu trời phủ sắc đỏ cam, vòng tay vững chãi…

Và nụ cười của anh.

Hình ảnh ấy như một bức tranh màu nước, cứ thế in sâu vào tâm trí Hee-joo.

Đêm đó, Hee-joo trằn trọc bởi một cơn nóng lạ lùng. Một thứ cảm xúc vừa ngưỡng mộ, vừa khao khát, vừa khắc khoải đè nặng trong lồng ngực. Đó cũng là đêm mà kỳ kinh nguyệt đầu tiên của cô bắt đầu.

***

“Ưm…!”

Khi mở mắt, trần nhà xa lạ đập vào mắt cô. Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô đã bật ra một tiếng rên khe khẽ. Đầu đau nhức dữ dội, tay chân bị băng bó chặt, trông chẳng khác gì một bệnh nhân tội nghiệp.

Giờ phải làm sao đây…

Vừa rên rỉ cố gắng ngồi dậy, cánh cửa phòng bệnh bỗng bật mở. Baek Sa-eon bước vào.

“……”

“……”

Ánh mắt họ chạm nhau, và ngay khoảnh khắc đó, những ký ức cuối cùng đồng loạt ùa về.

Ngay cả trong tình huống nguy hiểm nhất, cô vẫn giữ vững danh phận “406”. Một cảm giác tự hào nhen nhóm trong lòng.

Cô muốn bật cười, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

“Em thấy thế nào?”

Hee-joo khẽ gật đầu, ra hiệu rằng mình ổn.

“Thế à?”

Giọng anh rất thấp tựa như đang tự hỏi. Rồi bất ngờ, anh khóa cửa phòng bệnh bằng một tiếng ‘cạch’ nhẹ. Anh bước tới, mặt không biểu cảm, chỉ trong chốc lát đã đứng cạnh giường.

“Nếu thế, hẳn là em có thể chịu được chuyện này.”

Trước khi Hee-joo kịp hiểu những lời đó, đôi môi anh bất ngờ phủ xuống môi cô.

Hơi ấm nơi tiếp xúc khiến cô sững người. Baek Sa-eon nhẹ nhàng giữ lấy gáy cô, môi anh giam chặt lấy môi cô.

Bản năng thúc giục Hee-joo đẩy anh ra, nhưng cơ thể anh vững như tảng đá. Chỉ trong khoảnh khắc, chiếc lưỡi nóng bỏng của anh đã tràn vào giữa đôi môi hé mở.

“Ưm…!”

Nụ hôn mạnh mẽ đến mức cô chẳng thể kháng cự. Môi anh áp chặt, như muốn nuốt trọn lấy cô. Hơi thở nóng hổi quấn lấy nhau, môi răng lướt qua trong khoảnh khắc đầy kích thích.

Chưa từng trải qua thứ tiếp xúc mãnh liệt như vậy, hơi thở Hee-joo trở nên gấp gáp. Hai tay cô không ngừng đẩy anh, nhưng Baek Sa-eon chỉ càng siết chặt, đầu lưỡi anh táo bạo trượt sâu vào, càn quét khắp nơi, trêu đùa từng điểm nhạy cảm trong khoang miệng cô.

“Ưm…” Hee-joo chỉ có thể kêu lên những tiếng không rõ ràng.

Nhiệt nóng dâng lên, những giọt nước mắt bắt đầu đọng lại khi hơi thở gấp gáp thoát ra khỏi đôi môi. Mỗi lần cô cố gắng dứt ra để thở anh lại càng bám chặt lấy cô, môi anh áp môi cô, đôi tay mạnh mẽ giữ lấy làn da mềm mại.

Trong căn phòng bệnh viện im ắng, tiếng hơi thở và môi chạm nhau vang lên khe khe đầy ướt át. Khi anh cúi đầu xuống sâu hơn, Hee-joo gắng sức đẩy anh ra bằng tất cả sức lực còn lại.

“Dừng lại…!”

Trong lúc gấp gáp, cô đã bật ra tiếng. Chính cô cũng bị bất ngờ bởi giọng nói mình.

Cô cứng người, sững sờ trước âm điệu rõ ràng vừa thốt ra.

Không khí trở nên nặng nề, như một bức tường kiên cố vừa bị phá vỡ, để lộ những điều thầm kín và xấu hổ nhất.

Cô ngước mắt lên đối diện với anh.

Baek Sa-eon đứng yên, mu bàn tay lau nhẹ bờ môi ẩm ướt, khóe miệng thấp thoáng một nụ cười mơ hồ, có phần không thích hợp.

“À,” Anh khẽ thốt lên, như thể vừa nhận ra điều gì đó.

“Hee-joo, thú vị không?”

“…!”

Mặc dù khóe môi anh cong lên, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo đến thấu xương. Cái nhìn băng giá ấy khiến lưng cô lạnh toát, mà cô thì hoàn toàn không thể đoán được suy nghĩ của anh.

“Khi có người hỏi, em nên trả lời.” Anh cúi xuống, cho đến khi ánh mắt hai người ngang tầm nhau.

“Em vẫn nói chuyện được cơ mà.”

“…!”

Baek Sa-eon chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng lướt ngón tay dọc theo đường chân mày cô.

Tim cô đập dồn dập lan ra khắp cơ thể, cổ họng khô khốc.

“Từ khi nào vậy? Lúc đó em bao nhiêu tuổi?”

Cô hé môi, nhưng giống như trước, chẳng thể thốt ra lời nào. Thay vào đó chỉ toát mồ hôi lạnh.

Người đàn ông trước mặt nhẹ nhàng lau trán cô, động tác vô cùng cẩn thận.

“Trông em rất căng thẳng.”

“…!”

“Căng thẳng nên em không thể nói được sao?”

Anh ấn nhẹ ngón tay cái lên phần da mềm gần cổ tay cô. Động tác không mạnh, nhưng một cơn đau âm ỉ nhanh chóng lan ra.

“Em có biết ai là người tìm thấy em trên núi không?”

Baek Sa-eon nhìn cô chằm chằm, không hề chớp mắt.

“406.”

“…!”

“Hắn là kẻ uy hiếp khiến tôi mất ngủ nhiều đêm.” Anh nhướng mày, giọng nói đầy ẩn ý.

“Nếu không có cuộc gọi đó, tôi đã chẳng tìm ra em. Chính tên đó, 406, đã nói cho tôi biết về hang đá dưới vách núi, ngay cả đội cứu hộ cũng không hề hay biết.”

Hee-joo cúi đầu, né tránh ánh mắt anh. Lúc này, cô không còn đủ can đảm để đối diện với anh nữa.

“Giờ tôi đang đứng trước một vấn đề nan giải. Tôi không biết nên làm gì.”

Baek Sa-eon cất giọng trầm thấp, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tái nhợt của cô.

“Tôi nên giao kẻ uy hiếp đó cho cảnh sát, hay là… ”

“…!”

Hee-joo rùng mình, toàn thân run lên bần bật.

“Hay là đáp ứng yêu cầu của 406?”

Mắt anh vẫn không hề chớp, trong đồng tử tối tăm ấy là một vực sâu hun hút đầy bất an.

“Vậy tôi nên làm gì với hắn đây?”

Baek Sa-eon giữ chặt cổ tay cô không buông.

Cuộc xác nhận kết thúc.

Baek Sa-eon bước ra ngoài, khuôn mặt hoàn toàn vô cảm.

“Dừng lại…”

Ngay khoảnh khắc Hee-joo thốt ra tiếng, một cơn ớn lạnh chạy khắp người anh. Chính là giọng nói ấy, giọng nói anh đã nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần trong những đoạn ghi âm.

“Oppa, đang đợi tôi sao?”

“Tôi không chịu được nữa. Làm ơn, cho tôi xuống xe.”

“Dừng lại…!”

406 và Hong Hee-joo.

Lời đe dọa, tiếng cầu xin và câu kháng cự, tất cả đều phát ra từ cùng một người. Đúng vậy, đều cùng một giọng nói, không thể nhầm lẫn.

Một cơn sóng cảm xúc mơ hồ dâng trào trong anh, dội thẳng lên đỉnh đầu. Một cảm giác phấn khích khó kìm nén trào dâng, như thể cả cơ thể anh bị thiêu đốt bởi ngọn lửa bỏng rát.

Hong Hee-joo biết nói. Không, nói chính xác hơn…

Hong Hee-joo đang uy hiếp mình.

Cô bé từng không thể làm nổi một bài toán đơn giản, giờ đây lại đang ngang nhiên đe dọa anh.

Baek Sa-eon dung đầu lưỡi cọ nhẹ bên trong má, nơi vẫn còn đọng lại dư vị nhàn nhạt của vợ anh. Giọng anh trầm thấp, khe khẽ ngân nga một giai điệu từ bộ đàm trong xe cảnh sát.

“You can ring my be-e-ell…”

Hộp đen đã ghi lại mọi thứ, bao gồm cả khoảnh khắc Hee-joo hoảng loạn. Phân tích cũng đã xong—— một vụ uy hiếp và áp bức, lấp lửng giữa ép buộc và tự nguyện.

Anh xoay chiếc cổ cứng ngắc, đôi mắt trầm xuống.

Cô ấy đã thỏa thuận với hắn điều gì…

Nhớ lại cảnh Hee-joo hoảng loạn và bài hát trên bộ đàm trong file thu được từ hộp đen, anh siết chặt nắm tay.

Ban đầu hoàn toàn là hành động uy hiếp. Nhưng có điều gì đó đã thay đổi, một thỏa thuận nào đó đã được lập. Giờ đây, Hee-joo lại đứng cùng phe với kẻ phóng hỏa xuất hiện trong camera giám sát.

Dù xe cô bị lật trên đường, chồng cô bị ngạt trong đám cháy, ba cô bị thương, cô cũng tuyệt đối không tìm kiếm sự giúp đỡ. Nghĩa là, phía bên kia có thứ mà cô tuyệt đối không thể từ bỏ.

Một liên minh đầy nguy hiểm.

“Trả mọi thứ về vị trí cũ.”

Mặt Baek Sa Eon phủ một bóng đen u ám.

Có gì đó cực kỳ bất thường. Trực giác mách bảo anh đây là một trò đùa tàn nhẫn.

Với tư cách là người từng tham gia lên kế hoạch cho những sự việc tương tự trong hầm ngầm của Nhà Xanh, anh càng có thể khẳng định điều này một cách rõ ràng hơn.

Mọi thứ có gì đó không ổn.

Anh phải kéo Hee-joo ra khỏi vòng xoáy của kế hoạch uy hiếp này.

Vậy thì…

“…Được thôi, tôi sẽ chơi cùng em một lúc.”

“Nhưng kế hoạch của 406 sẽ không bao giờ thành công.”

Anh sẽ dẫn dụ kẻ uy hiếp thật sự lộ diện.  

Nhớ lại chuỗi sự kiện dẫn đến vụ cháy văn phòng, mọi thứ trở nên rõ ràng. Khi những cuộc gọi uy hiếp trở nên rối loạn, kẻ chủ mưu thật sự sẽ tự mình xuất hiện.


Khi điện thoại đổ chuông – Mở đầuKhi điện thoại đổ chuông – Chương 01Khi điện thoại đổ chuông – Chương 02Khi điện thoại đổ chuông – Chương 03Khi điện thoại đổ chuông – Chương 04Khi điện thoại đổ chuông – Chương 05Khi điện thoại đổ chuông – Chương 06Khi điện thoại đổ chuông – Chương 07Khi điện thoại đổ chuông – Chương 08Khi điện thoại đổ chuông – Chương 09Khi điện thoại đổ chuông – Chương 10Khi điện thoại đổ chuông – Chương 11Khi điện thoại đổ chuông – Chương 12Khi điện thoại đổ chuông – Chương 13Khi điện thoại đổ chuông – Chương 14Khi điện thoại đổ chuông – Chương 15Khi điện thoại đổ chuông – Chương 16Khi điện thoại đổ chuông – Chương 17Khi điện thoại đổ chuông – Chương 18Khi điện thoại đổ chuông – Chương 19Khi điện thoại đổ chuông – Chương 20Khi điện thoại đổ chuông – Chương 21Khi điện thoại đổ chuông – Chương 22Khi điện thoại đổ chuông – Chương 23Khi điện thoại đổ chuông – Chương 24Khi điện thoại đổ chuông – Chương 25Khi điện thoại đổ chuông – Chương 26Khi điện thoại đổ chuông – Chương 27Khi điện thoại đổ chuông – Chương 28Khi điện thoại đổ chuông – Chương 29Khi điện thoại đổ chuông – Chương 30Khi điện thoại đổ chuông – Chương 31Khi điện thoại đổ chuông – Chương 32Khi điện thoại đổ chuông – Chương 33Khi điện thoại đổ chuông – Chương 34Khi điện thoại đổ chuông – Chương 35Khi điện thoại đổ chuông – Chương 36Khi điện thoại đổ chuông – Chương 37Khi điện thoại đổ chuông – Chương 38Khi điện thoại đổ chuông – Chương 39Khi điện thoại đổ chuông – Chương 40Khi điện thoại đổ chuông – Chương 41Khi điện thoại đổ chuông – Chương 42Khi điện thoại đổ chuông – Chương 43Khi điện thoại đổ chuông – Chương 44Khi điện thoại đổ chuông – Chương 45Khi điện thoại đổ chuông – Chương 46Khi điện thoại đổ chuông – Chương 47Khi điện thoại đổ chuông – Chương 48Khi điện thoại đổ chuông – Chương 49Khi điện thoại đổ chuông – Chương 50Khi điện thoại đổ chuông – Chương 51Khi điện thoại đổ chuông – Chương 52Khi điện thoại đổ chuông – Chương 53Khi điện thoại đổ chuông – Chương 54Khi điện thoại đổ chuông – Chương 55Khi điện thoại đổ chuông – Chương 56Khi điện thoại đổ chuông – Chương 57Khi điện thoại đổ chuông – Chương 58Khi điện thoại đổ chuông – Chương 59Khi điện thoại đổ chuông – Chương 60Khi điện thoại đổ chuông – Chương 61Khi điện thoại đổ chuông – Chương 62Khi điện thoại đổ chuông – Chương 63Khi điện thoại đổ chuông – Chương 64Khi điện thoại đổ chuông – Chương 65Khi điện thoại đổ chuông – Chương 66Khi điện thoại đổ chuông – Chương 67Khi điện thoại đổ chuông – Chương 68Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 1Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 2Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 3Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 4Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 5Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 6Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 7Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 8Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 9Khi điện thoại đổ chuông – Ngoại truyện 10

Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad

Có thể bạn sẽ thích:

0 0 votes
Đánh giá
Đăng ký
Thông báo
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận

You cannot copy content of this page

0
Bạn viết gì đi...x