CHƯƠNG 50
“Mm, ha…” Anh lại cắn vào cổ Hee-joo, một bàn tay phủ lên ngực cô.
Bầu ngực mềm mại biến dạng dưới áp lực từ lòng bàn tay anh, đỉnh ngực nhạy cảm bị ép nhô lên.
Mỗi lần anh cúi xuống, ngậm lấy làn da căng mịn ấy và khẽ mút, Hee-joo không thể kiềm chế, các đầu ngón chân co rút lại.
“Hm, ha…”
Toàn bộ cơ thể cô rung lên trong những cảm giác điên cuồng, đầy mãnh liệt. Cô cảm nhận một sự cứng rắn nóng bỏng đang áp sát vào đùi mình.
Từng khoảnh khắc trôi qua đều nồng nhiệt và cấp bách.
Anh kéo quần Hee-joo xuống, bàn tay mạnh mẽ di chuyển đến vùng trung tâm nhạy cảm. Ngón tay nhẹ nhàng len vào giữa làn vải của chiếc quần lót mỏng manh và da thịt mềm mại.
“Ah…!”
Khoảnh khắc đó, da đầu Hee-joo nóng bừng lên. Cô uốn cong người nhưng cơ thể mạnh mẽ của Baek Sa-eon đè cô xuống.
“Shh… Không sao đâu.” Giọng anh trầm ấm trấn an cô.
Thế nhưng, chuyển động của bàn tay anh chẳng hề nhẹ nhàng. Chúng chậm rãi nhưng dứt khoát như đang khám phá từng ngóc ngách của cơ thể cô.
“Ah, uh…!” Hee-joo vặn vẹo trong nỗ lực yếu ớt để thoát ra, nhưng Baek Sa-eon không buông tha.
“Em không biết anh đã kìm nén bao lâu rồi đâu…”
“Ưm…”
“Kẻ yếu đuối không xứng đáng có được…”
Mỗi lần ngón tay anh chà xát vào một điểm nhất định, Hee-joo muốn khóc lên, cảm giác hoàn toàn khác biệt so với khi cô tự chạm vào mình —— về mật độ, áp lực và sự mãnh liệt.
“Dù bẩn thỉu và kinh tởm, anh vẫn bám víu vào sức mạnh.”
“Mm…”
“Anh không được phép có bất cứ thứ gì, nhưng có một thứ anh khao khát. Chỉ một thứ thôi.”
Anh thêm một ngón tay nữa, đẩy cô vào chơi vơi.
“Mm…”
“Anh thậm chí còn nuôi dưỡng những ham muốn không nên có với thứ ấy.”
“Ah…”
“Khi tỉnh dậy, anh nhận ra mình hoàn toàn bị quyến rũ, quyết tâm có được nó bằng mọi giá.”
Hee-joo thở gấp, cố gắng kìm nén những âm thanh lạ lẫm phát ra khỏi miệng mình.
“Vì vậy, anh định đợi đến khi mọi chuyện kết thúc mới đến tìm em, nhưng giờ thì không cần nữa. Làm kẻ xấu là đủ rồi.”
Cảm xúc của anh như ngọn lửa bùng cháy dữ dội, thiêu rụi mọi phòng thủ còn sót lại trong Hee-joo. Ba năm làm vợ, cô chưa từng trải qua ánh nhìn mãnh liệt đến vậy từ anh.
“Anh từng cố gắng làm một người đàn ông tốt.”
Giữa lúc cô gồng mình lên vì cảm giác kích thích, một ngón tay nữa lại ấn vào. Cơ thể cô tiếp tục được mở ra, cùng lúc đó môi anh áp xuống ngăn cô khỏi tiếng kêu.
“Mm…”
Cảm giác lạ lẫm chiếm lấy mọi giác quan cô.
“Hee-joo.”
Khi anh thì thầm gọi tên cô, Hee-joo cảm thấy tim mình như bị đè ép, gần như không thở nổi. Cô theo bản năng mở miệng, muốn khóc to lên. Nhưng ngay lập tức, một chiếc lưỡi mềm mại dịu dàng làm dịu đi tiếng rên của cô. Đôi mắt đỏ ngầu của anh chăm chú nhìn cô.
“Từ giờ trở đi, anh sẽ luôn là một tên khốn.” Giọng nói bị kìm nén của anh thoát ra giữa hơi thở nóng bỏng.
“Nhưng chịu đựng và chờ đợi đến giờ —— chết tiệt, chẳng phải rất đáng giá sao?”
“Ha… mm! A…!!!”
Thứ gì đó cứng rắn và đầy quyết đoán như vũ khí xé toạc mọi cảm giác bình yên nơi cô, đang khuấy động bên dưới.
“Anh không cần kìm nén mới có thể bảo vệ hay giữ gìn em. Suy nghĩ đó chẳng hề chín chắn chút nào.”
Baek Sa-eon cởi bỏ áo áo sơ mi, để lộ vòm ngực rắn chắn và cơ bụng hoàn hảo. Anh tiếp tục chuyển động nhịp nhàng, mỗi lần anh đẩy tới, đường nhân ngư hiện rõ đầy quyến rũ.
“Anh sợ rằng khi áp lên em thế này…”
Bờ vai rộng của anh lại cúi xuống che phủ cơ thể nhỏ nhắn của Hee-joo.
“Sợ rằng một khi anh bắt đầu, anh sẽ là bị em mê hoặc không dừng được.”
Ngay sau đó, những âm thanh ướt át ám muội thoát ra dồn dập, khiến toàn bộ cơ thể Hee-joo nóng rực.
“Em làm anh nhớ về thời niên thiếu bất an của mình.” Anh nói và nhíu mày, quai hàm siết chặt trong một biểu cảm vừa kiềm chế vừa đầy khao khát.
“Làm anh trở nên vô liêm sỉ và tham lam.”
Phần dưới cơ thể họ không rời, anh liên tục chạm đến nơi dễ dàng bùng cháy nhất trên da thịt cô.
“Ha…!”
“Làm anh muốn khóc.”
Cơ thể cường tráng của anh dồn dập tiến vào, kích thích điểm nhạy cảm nhất khiến cô càng khao khát hơn. Anh chuyển động nhanh và sâu khiến Hee-joo run rẩy không ngừng, trong khi tai cô đầy ắp tiếng thở đẫm hơi nóng và âm thanh trơn mượt.
“Ngay từ đầu, tất cả đã không ổn. Anh biết mình sẽ sụp đổ trước em.”
“Mm… mm…!”
“Anh chưa từng gặp ai như em.”
Cảm giác quá mãnh liệt, eo Hee-joo bị đẩy lắc lư theo từng đợt sóng cảm xúc. Không biết phải làm gì, cô chỉ đành nắm chặt lấy cánh tay săn chắc của anh.
Ánh mắt cháy rực của anh như xuyên thủng mọi rào cản, không ngừng dấn sâu.
“Không ai có thể so sánh với em.”
“…!”
“Ừ, thực ra anh đã biết điều đó từ lâu rồi.”
“Ha… mm…” Cảm giác như một thanh sắt nóng đang di chuyển qua bụng cô.
Mắt anh dán chặt vào cô trong khi thân dưới chuyển động ngày càng cuồng nhiệt.
Hee-joo cảm thấy cơ thể mình sắp bị xé toạc, nhưng mỗi lần như vậy, đôi môi anh lại nhẹ nhàng đáp xuống gương mặt cô xoa dịu, sau đó dịu dàng gạt đi những gợi tóc dính bết trên mặt cô.
Toàn thân Hee-joo đã tê dại, từ đầu ngón chân đến từng khớp xương đều nhức nhối nhưng Baek Sa-eon không hề dừng lại, tiếp tục đẩy cô đến giới hạn.
Âm thanh ẩm ướt lấp đầy không gian.
Tiếng thở gấp nặng nề của anh và những lời nguyền rủa lẩm bẩm.
Đêm yên tĩnh ngập tràn mùi hương của mưa.
Hee-joo muốn nói, nhưng lời không thể thốt ra. Đêm càng lúc càng sâu.
Có thể có tình một đêm với chồng mình không? Có, hoàn toàn có thể…
***
Khi tỉnh dậy, Hee-joo cảm thấy cơ thể mình như vừa bị đánh đập. Có chút phóng đại, nhưng thực sự rất giống cơn đau cô nếm trải qua khi bị ngã xuống vách núi.
Những vết bầm trên người cô sau lần ngã đó vẫn chưa kịp tan, vậy mà anh vẫn có thể hưng phấn trước một cơ thể tả tơi như thế. ‘
Anh ấy là kẻ biến thái thật sao…?
Cô khẽ xoay mình trong chăn, ngay lập tức bắt gặp hình ảnh Baek Sa-eon.
Anh ngồi ở mép giường, cúi đầu và bất động. Cơ bắp trên lưng anh thỉnh thoảng co giật, toát ra một sự đe dọa, nhưng cũng có chút cô đơn trong cách lưng anh cong xuống.
Hee-joo nín thở, chỉ lặng lẽ quan sát anh.
“……“
“……“
Ký ức về sự nóng bảy say đắm đêm qua bám lấy cô như tấm lụa ẩm ướt, khiến cô ngạt thở.
Thôi, đừng nghĩ về nó nữa mà…
Khi hai má cô bắt đầu ửng đỏ, ánh mắt cô chạm vào cái nhìn lãnh đạm của anh.
“Em ngủ ngon không?”
“…!”
Giọng anh hoàn toàn khàn đặc. Anh đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào má Hee-joo, nhiệt độ da anh thấp hơn bình thường khiến cô ngay lập tức tỉnh táo.
Nói thật thì, tối qua hai người bọn mình đều điên rồ. Anh ấy mất kiểm soát, và mình cũng vậy…
Có lẽ là vì cơn bão.
Sau một đêm cuồng nhiệt và mê loạn, hiện thực dần hiện rõ. Mọi thứ đã quá dữ dội, quá bỏng rát, quá nhức nhối —— nhưng đêm đó đã lùi xa. Nó nên ở lại trong quá khứ…
“Em cảm thấy thế nào?”
Hee-joo đau nhói ở những nơi khó nói, nhưng cô nhún vai bình thản như không có gì.
“Đêm qua…” Baek Sa-eon nói, khẽ nhíu mày, có một chút ngượng ngùng trong biểu cảm của anh.
Anh đang hối hận sao? Nhưng những lời anh nói đêm qua, những câu nói lẫn lộn giữa lý trí và cảm xúc ấy….
“Giữa chừng, anh đột nhiên nhớ ra em đang bị thương…”
“…!”
“Nên anh dừng lại.”
Anh nhìn thẳng vào cô không ngại ngùng, tay vuốt ve xương quai xanh của cô.
“Ý anh là, chuyện này chưa kết thúc.”
Cảm giác tê dại len lỏi khắp cơ thể khi Hee-joo nghe thấy câu đó.
Khi cô còn đang chớp mắt, môi anh đã áp xuống vai cô.
“Anh sẽ đi hai ngày ba đêm. Có một diễn đàn cần tham dự.”
“……“
“Có một buổi họp báo ngoài trời khẩn cấp, anh đã liên lạc với giám đốc Han Joon. Anh đi rồi nhớ ăn uống đầy đủ đấy. Và xin lỗi, anh không thể đi cùng em để cắt chỉ ngày mai.”
“…!”
Khoan đã… cô có nghe nhầm không?
“Chúng ta sẽ nói chuyện khi anh về. Chúng ta thực sự cần trò chuyện nghiêm túc.”
Ánh mắt lãnh đạm của anh dán chặt vào Hee-joo. Dẫu vậy, cô vẫn cảm thấy như mình sắp bị thiêu rụi.
***
Sáng hôm sau, Hee-joo đẩy mạnh cánh cửa văn phòng giám đốc.
“Xin chào, mời vào——”
[Em nghe nói anh sẽ đến buổi họp báo Nhà Xanh?]
Hee-joo thậm chí không thèm chào hỏi mà đi thẳng vào vấn đề. Giám đốc Han Joon nheo mắt, như thể đã đoán trước cô sẽ đến.
“Thực ra, anh cũng định liên lạc với em. Chúng ta cần nói chuyện.”
[Giao phần phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu tại họp báo của Nhà Xanh cho em đi!]
“Em kết hôn từ khi nào vậy?”
Câu hỏi của Han Joon khiến Hee-joo phải dừng lại, cô không thoải mái nhưng cũng đành giơ ra dấu.
[…Ba năm trước.]
“Không phải ba tháng, mà là tròn ba năm?”
“……“
“Đây là trò đùa camera ẩn à?”
Han Joon đột nhiên nhảy khỏi ghế và bắt đầu nhìn xung quanh. Anh liếc nhìn bình hoa, nhấc hộp khăn giấy, kiểm tra xem có camera ẩn nào không.
“Dù nghĩ thế nào, anh cũng không thể tin được. Sao anh lại có thể không biết chứ? Chúng ta quen nhau gần hai mươi năm rồi! Anh là người duy nhất có thể phát biểu trong đám cưới của em, em đáng ra nên mời anh…”
[Không có đám cưới.]
“——Cái gì?”
“Bọn em không tổ chức đám cưới.”
Nhìn thấy sự thất vọng của anh ta ngày càng rõ rệt, Hee-joo nhanh chóng giải thích.
“Gia đình anh ta nổi tiếng mà? Và còn có bộ phim tài liệu gần đây… Hơn nữa, em cũng không phải người nghèo.”
“……“
“Hay em phát hiện anh ta chỉ tái hôn với em thôi?”
[Không phải tái hôn, nhưng nó… hơi…] Cô do dự và hơi cử động tay. [Em kết hôn thay chị gái.]
“……Cái gì?”
[Cô dâu thật đã biến mất vào ngày trước đám cưới, và em đã thay thế vào phút chót.]
“……“
[Đó là lý do em không nói với anh.]
Hee-joo cúi đầu, tay xoa xoa cổ. Dư âm của đêm qua vẫn còn vương vấn trên cơ thể cô, những lời tha thiết Baek Sa-eon nói đêm qua gợi lên cơn sóng ngầm trong lòng cô. Dù biết không nên, nhưng sâu thẳm trong tim, Hee-joo vẫn ôm tia hi vọng mong manh.
Lúc này, Han Joon cau mày, như thể đang đối mặt với một câu đố.
“Không thể nào… Nhìn anh ta rất…”
Anh ta xoa cằm, nuốt lại lời vừa muốn nói. Rồi anh ta chăm chú nhìn Hee-joo.
“Em ổn chứ?”
“Sao ạ?”
“Ba năm qua, em có ổn không?”
Khoảng thời gian ấy đã trôi qua trong sự mệt mỏi và trầm cảm… Hee-joo im lặng.
“Hee-joo, cách nhìn của người đó thực sự rất kỳ lạ. Trên TV, anh ta có vẻ lý trí và bình tĩnh —— hoàn hảo cho công việc, tạo ấn tượng đáng tin cậy. Nhưng khi gặp trực tiếp…”
Han Joon đột nhiên xoa cánh tay, hơi rùng mình.
—
https://vymiu.com/khi-dien-thoai-do-chuong-edit-du-va-ro-rang/
Share truyện lên:
Kết nối với mình để cùng khám phá thêm nhiều bộ truyện tuyệt vời nha 🎧📚💕 Facebook, Youtube, Wattpad
Có thể bạn sẽ thích: