Skip to content

chuyển ngữ

Lãm Phương Hoa – Chương 20

Hắn còn là người ân oán phân minh, rất có tinh thần trượng nghĩa. Nghe nói hắn từng hỏi xin một chén nước của một gia đình sống trong sa mạc, sau này cả nhà đó bị bọn cướp ngựa giết hại. Lúc biết được, hắn đơn thương độc mã đuổi theo vào trăm dặm, hạ đao trảm sạch toán cướp hơn trăm người đó,

Lãm Phương Hoa – Chương 19

Tạ Lãm hối hận. Nếu hắn cúi đầu trước cha mình, hẳn đã hỏi được chân tướng của kho lương Điền Trung năm xưa rồi. Có đâu ương bướng chạy đến kinh thành để chịu tội như này.

Lãm Phương Hoa – Chương 18

Đang bận rộn ở tiền viện, Phùng Gia Ấu nghe nói có vị đồng hương của Tạ Lãm từ Đất Thục đến thăm thì vô cùng tò mò. Lúc trước nàng đã hỏi Tạ Lãm có mời ai ở Thục đến dự không, đường xa nên cần phát thiệp sớm, hắn đáp ngay không có.

Lãm Phương Hoa – Chương 17

Phùng Gia Ấu đổ hết lỗi lên mấy tên cao thủ kia xong, thấy Tạ Lãm quả nhiên không còn tâm sự nặng nề như trước nữa thì thở phào. Xe ngựa chợt lắc mạnh, nàng theo quán tính ngã đụng vào người hắn.

Lãm Phương Hoa – Chương 16

Tạ Lãm nín thở, chợt nghĩ đến mấy đồng lương còm cõi kia của mình. Kinh thành dễ kiếm tiền thế sao, bản lĩnh như mấy người đó cũng nhẹ nhàng gom được mấy ngàn lượng? Mà hắn đích thân bảo vệ sát bên Phùng Gia Ấu lại không có đồng nào, còn mất luôn miêu đao gia truyền?

Lãm Phương Hoa – Chương 15

Rất có thể Thẩm Thời Hành nói không sai, cha nàng và Thẩm Khâu năm xưa từng là bạn thân. Mười mấy hai mươi năm đã trôi qua, cảnh còn người mất. Thẩm Khâu bò được đến vị trí hiện giờ, lương tâm chẳng biết còn sót lại bao nhiêu chứ nói gì đến tình nghĩa ngày xưa.

Lãm Phương Hoa – Chương 14

Trước kia nàng từng nhờ Thẩm Thời Hành giúp đỡ điều tra, nhưng thông tin trong Kho Tư Liệu đa số là những lời tán dương phẩm mạo và tài hoa của phụ thân nàng. Đương nhiên cũng có đôi câu nhắc đến sự nổi loạn của ông ấy.

Lãm Phương Hoa – Chương 13

Ăn xong bữa khuya, lát sau, khoảng chừng canh bốn, Phùng Gia Ấu rốt cuộc đi ngủ. Tạ Lãm cũng ngả người ra bàn nghỉ ngơi, trông như ngủ say nhưng vẫn giữ một tia tỉnh táo chú ý động tĩnh từ phòng bên.

Lãm Phương Hoa – Chương 12

Tạ Lãm rốt cuộc tin lời Phùng Hiếu An nói, nàng không ngưỡng mộ nghĩa huynh mà là nhìn trúng một món hàng hiếm có lời. Lại băn khoăn chẳng hiểu nàng từ đâu nhìn ra hắn có tiềm năng của Văn Khúc Tinh Quân có thể định quốc trị thế? Nói đến chuyện học, mong mỏi lớn nhất của cha hắn chính là hắn có thể thoát được nạn mù chữ.

Lãm Phương Hoa – Chương 11

Giang Hội Từ đến ngồi trên ghế chủ: “Nghe nói Tạ ti trực tới cầu hôn?”
Tạ Lãm chỉnh tư thế: “Vâng.”
Giang Hội Từ chất vấn: “Chẳng phải tối hôm qua anh nói tạm thời không có ý định thành thân sao?”

You cannot copy content of this page