Skip to content

chuyển ngữ

Lãm Phương Hoa – Chương 40

Phùng Gia Ấu chỉ cảm thấy có một cơn gió lướt qua phía sau, Tạ Lãm đã vòng qua trước mặt nàng, không nói tiếng nào, cúi người xuống, tay trái vòng qua ôm lấy chân nàng.

Lãm Phương Hoa – Chương 39

Lòng ta hiểu rõ, đời này nếu bỏ lỡ chàng, ta sẽ không bao giờ gặp được người thứ hai như vậy. Ta giữ chặt chàng còn không kịp, làm sao có thể rời bỏ chàng?

Lãm Phương Hoa – Chương 38

Đặc biệt là sau khi biết nàng bị Bùi Nghiên Chiêu bắt nạt, hắn càng thương nàng không sao diễn tả được. Vì vậy, hắn không đành lòng thấy nàng thương tâm khổ sở, luôn quan sát biểu cảm của nàng, ngóng trông nàng vui vẻ.

Lãm Phương Hoa – Chương 37

Ngài chưa từng nghĩ sao? Tình thương và sự kính trọng chàng dành cho ngài không liên quan gì đến huyết thống.  Ngài là ngọn núi cao nhất trong lòng chàng, là tín ngưỡng và mục tiêu từ thuở nhỏ của chàng.

Lãm Phương Hoa – Chương 36

Nàng thầm thắc mắc, làm thế nào một nam nhân có thể dung hòa hai khí chất trái ngược nhau – vừa hoang dã, phóng túng, lại vừa đơn giản và thuần khiết – một cách hoàn hảo đến vậy?

Lãm Phương Hoa – Chương 35

Phùng Gia Ấu không trả lời, bất ngờ vươn tay nắm lấy cằm hắn, ép hắn ngẩng đầu lên. Tạ Lãm nín thở. Ngón cái của nàng trượt lên, nhẹ nhàng vuốt ve môi dưới của hắn.

Lãm Phương Hoa – Chương 34

Nàng là người nặng tâm tư, ưa suy nghĩ nhiều. Lúc đó hắn đi vội vàng quá, lẽ ra hắn nên lau khô nước mắt cho nàng, an ủi nàng vài câu rồi hẵn đi. Hắn cũng không nên chỉ hôn lên trán nàng, phải hôn thẳng lên môi mới đúng.

Lãm Phương Hoa – Chương 33

Không, nàng thậm chí nghi ngờ rằng Tạ Lãm có lẽ sẽ không bao giờ quay lại kinh thành. Phùng Gia Ấu đứng dậy, nàng không thể chỉ ngồi đây chờ kết quả, nàng phải làm gì đó.

Lãm Phương Hoa – Chương 32

Hắn cầm đao và rời đi. Phùng Gia Ấu chạy theo hắn ra sân, muốn gọi lại nhưng không dám. Khi bóng dáng hắn khuất dần, nàng đứng cô đơn dưới giàn nho, bỗng chốc cảm thấy trống trải và cô độc.

Lãm Phương Hoa – Chương 31

Ta khuyên Tiết ngự sử một câu, lập tức thu hồi thái độ ái muội của ngài với ta trước mặt Tề Chiêm Văn đi. Đừng tưởng rằng Phùng Gia Ấu ta hiện giờ không chỗ dựa sẽ để mặc cho các người bày bố.

You cannot copy content of this page