Thần Khúc – Chương 207 – HOÀN
Nói xong câu này, như quả bóng bị xì hơi, tình trạng của Tông Quyền càng thêm tệ, phải bấu mạnh vào khung cửa đến mức hằn ra dấu mấy ngón tay mới miễn cưỡng không ngã.
Nói xong câu này, như quả bóng bị xì hơi, tình trạng của Tông Quyền càng thêm tệ, phải bấu mạnh vào khung cửa đến mức hằn ra dấu mấy ngón tay mới miễn cưỡng không ngã.
Sau khi mây Vô Tướng bành trướng phạm vi che phủ, loáng thoáng nghe được tiếng mặt đất rung chuyển, chính là âm thanh chạy trốn tán loạn của bọn thú cảm ứng được uy lực của Vô Tướng.
Tuyết Lí Hồng bị tiếng nói bất chợt cất lên của Vô Tướng chấn cho nhảy dựng, thần kinh căng thẳng. Vô Tướng có thể nói chuyện sao?
Nhất thời, nàng không biết nên phản ứng như thế nào, bèn ra vẻ châm chọc hắn như trước đây: “Ngươi có tiền đồ thật nhỉ, vá lại hả? Không muốn đòi một bộ đồ mới à?”
Đường đường là cánh của thiếu chủ tộc Thiên Công, tốc độ đương nhiên nhanh nhất toàn bộ Thiên Nhân Cảnh. Đôi cánh Tông Quyền đang sử dụng chỉ là cánh dự phòng, tốc độ chẳng thể so được.
Cho nên dự định quay về Thiên Nhân Cảnh ngay sau khi đưa sính lễ của Tông Quyền không thể thực hiện được. Rời khỏi Diệp gia, hắn ra khỏi thành, đi bộ men theo tường thành tìm Tuyết Lí Hồng.
Trong cái rủi có cái may, chân thân của Húc Quang bên cạnh Điêu Hoàng cũng là một con điêu, cho nên người nghe chỉ nghĩ tiếng “Tiểu Điêu Nhi” này của Huyễn Ba là gọi Húc Quang.
Tuyết Lí Hồng thấy hắn vậy mà lại thật sự nghiêm túc suy tư, môi bĩu ra ghét bỏ cơ hồ dài đến chân trời. Nàng tạo cái nghiệt gì mà cứ phải dây dưa với mấy tên ngốc mãi không dứt vậy chứ.
Thời gian hạn định của ấn ký thần hồn dùng để áp chế phạm nhân tầng mười tám Thiên La Tháp đã đến, Câu Lê phải quay lại tháp để ổn định ấn ký.
Khúc Duyệt nằm trên bãi cỏ dưới chân núi Cửu Hoang, chờ đợi “đối tượng” đi ngang qua, đã đợi hơn hai canh giờ. Những nơm nớp lo sợ ban đầu đều chuyển hết thành thiếu kiên nhẫn.
You cannot copy content of this page