Skip to content

chuyển ngữ

Lãm Phương Hoa – Chương 30

Nhưng nàng giận quá không chịu nổi, lại quay lại giật chăn của hắn ném xuống đất: “Chàng cho rằng tại khích lệ chàng đi liều mạng vì ta, ta mới muốn gần gũi với chàng sao?”

Lãm Phương Hoa – Chương 28

Chẳng bao lâu sau, hắn lại bị tiếng động khẽ làm tỉnh giấc. Mở hé mắt, hắn nhìn thấy Phùng Gia Ấu đang ngồi xổm bên cạnh giường, cẩn thận bôi thuốc mỡ lên mu bàn tay hắn.

Lãm Phương Hoa – Chương 27

“Trước đây ta chỉ có một mình.” Tạ Lãm cảm thấy câu hỏi của nàng thật kỳ lạ, “Bây giờ chúng ta đã có hai người, nếu cả ngày nàng rầu rĩ không vui, sao ta có thể sống an nhàn được?”

Lãm Phương Hoa – Chương 26

Tạ Lãm bước nhanh đến túm chặt dây cương, ngẩng đầu nhìn nàng, nén cơn giận: “Ta không hiểu, rốt cuộc ta đã làm gì đắc tội với nàng mà ngay cả mạng mình nàng cũng không thèm quan tâm?”

Lãm Phương Hoa – Chương 25

Phùng Gia Ấu chưa kịp phản ứng, Tạ Lãm dùng một tay ôm nàng như ôm một đứa trẻ, chân trần bước xuống giường, đi đến bên bàn. Cánh tay còn lại quét toàn bộ đồ vật trên bàn rơi xuống đất, làm vang lên một loạt tiếng loảng xoảng.

Lãm Phương Hoa – Chương 23

Tạ Lãm giật bắn khi cảm thấy làn hương thơm ngát nóng bỏng phả vào mặt, khí nóng vọt lên đầu khiến hắn không thở nổi. Phùng Gia Ấu đang ôm vai co ro nép sát vào ngực hắn.

Lãm Phương Hoa – Chương 22

Tầm mắt hạ xuống, lại thấy nàng chỉ mặc áo ngủ mỏng manh, thứ không nên thấy liếc mắt một cái đã thấy. Hắn lập tức quay người đóng cửa phòng đang mở rộng.

Lãm Phương Hoa – Chương 21

Tối nay Phùng Gia Ấu nhất định không được vào nhà lao, nàng phải ở trong phòng. Tạ Lãm nhanh chân đuổi theo, bắt lấy cổ tay nàng nắm chặt, ngăn nàng đi gặp Thôi thiếu khanh: “Nàng không thể đi.”

You cannot copy content of this page