Tác giả: Kiều Gia Tiểu Kiều
Edit: Vy Miu
Thể loại: cung đình hầu tước, cưới trước yêu sau, cổ đại, điều tra phá án, huyền nghi, ngọt sủng, HE
Số chương: 105 chương + 9 ngoại truyện
Giải thích tên truyện: “Phương Hoa” mình nghe nói có nghĩa là tuổi trẻ, những năm tháng tươi đẹp, “Lãm” nghĩa là ôm và cũng là tên của nam chính. Tên của nữ chính là Phùng Gia Ấu, chữ “ấu” trong ấu thơ, nghĩa là trẻ con. Không biết dụng ý của tác giả khi đặt tên truyện như vậy là gì, cùng mình theo dõi truyện để biết nha.
Văn án:
Phùng Gia Ấu, quý nữ trong một gia đình sa sút ở kinh thành, nằm mộng thấy được vị quan nhất phẩm đương triều trong tương lai. Tỉnh lại mới phát hiện người này có thật, nhưng hiện giờ chỉ đang giữ một chức quan bé như hạt mè ở Đại Lý Tự. Nàng quyết định tiên hạ thủ vi cường, “cướp” về làm phu quân.
Tạ Lãm, thiếu trại chủ của Thập Bát Trại ở Mạc Bắc, mạo danh đến kinh thành, ẩn nấp trong Đại Lý Tự chuẩn bị làm đại sự. Không ngờ chân trước vừa đứng vững, chân sau đã bị một cô nương “cướp” mất.
Ghi chú của tác giả:
- Triều Minh hư cấu, cơ cấu triều đình và quan lại có cải biên.
- Cưới trước yêu sau, ban đầu đấu đá, mài mài giũa giũa, về sau viên mãn.
3. Nửa đầu nhiều lãng mạn, nửa sau tập trung giải quyết cốt truyện.
4. Phong cách viết khác với trước đây.
Tag: duyên trời tác hợp
Một câu tóm tắt: Ta vốn giai nhân, cớ gì làm tặc?
Đại ý: Lấy giấc mơ làm động lực, sống theo cách của bạn.
Nhận xét tác phẩm:
Phùng Gia Ấu, quý nữ gia đình sa sút ở kinh thành, nằm mộng biết được Tạ Lãm, một quan viên nhỏ như hạt mè ở Đại Lý Tự chính là thủ phụ tương lai. Mang lý tưởng cải cách, nàng quyết gả cho Tạ Lãm làm vợ, không ngờ “Tạ tài tử” mình muốn gả cho lại là kẻ mạo danh, thân thế thật của hắn là thiếu trại chủ của Thập Bát Trại Tây Bắc. Mà giấc mộng tiên tri kia lại là một trò lừa đảo đã lên kế hoạch từ lâu… Cốt truyện trôi chảy, lối hành văn hài hước, là một bộ truyện xuất sắc.
Mình thấy Kiều Gia không giỏi viết văn án hay sao á, truyện nào của bả đọc văn án cũng chán phèo trong khi truyện hấp dẫn gấp ngàn lần. Nữ chính không nông cạn như văn án đâu nha, nam chính cũng chẳng quá khờ khạo để bị người ta lừa.
Mình chỉ mới bắt tay vào edit, cũng chưa đọc truyện trước nên chưa thể review gì nhiều, sẽ cập nhật phần này từ từ nhé.
Trích dẫn vài đoạn ngọt như mật trong truyện nè:
“Vị nào ở Đại Lý Tự ức hiếp chàng?” Phùng Gia Ấu chống eo hừ một tiếng: “Chàng cho ta biết là người nào, nếu sau này kẻ đó nhờ ta giúp xem hồ sơ, ta sẽ chẳng nể mặt hắn.”
Tạ Lãm ngước mắt, nhìn bộ dạng bao che cho con của nàng thì thầm cười trộm, đột nhiên cảm thấy chẳng còn uất ức nữa: “Không nhắc nữa, ta đã nghĩ thông suốt rồi, quân tử báo thù mười năm không muộn.”
Phùng Gia Ấu nhíu mày: “Chàng thật sự không giận nữa?”
Tạ Lãm xua xua tay: “Không giận.”
*
Tạ Lãm bước nhanh đến túm chặt dây cương, ngẩng đầu nhìn nàng, nén cơn giận: “Ta không hiểu, rốt cuộc ta đã làm gì đắc tội với nàng mà ngay cả mạng mình nàng cũng không thèm quan tâm?”
“Không có.” Phùng Gia Ấu không nhìn hắn, nhắc nhở bản thân không được giận cá chém thớt. Thật ra Tạ Lãm không làm gì sai, chỉ trách bọn họ đều quen biết Phùng Hiếu An.
Phùng Gia Ấu cố gắng khiến giọng mình nghe nhẹ nhàng hơn: “Chàng đừng nghĩ lung tung. Tâm trạng ta không tốt nên muốn ở một mình thôi.”
Hiện giờ tâm trí nàng vô cùng hỗn loạn, rất cần thời gian để nghĩ cho thông suốt.
“Nếu nàng không giận ta, vậy có phải kẻ nào bắt nạt nàng không? Nói ta hay, ta báo thù cho nàng.” Nhìn dáng vẻ nửa sống nửa chết của nàng, Tạ Lãm nào yên tâm để nàng một mình, giữ chặt dây cương không buông.
*
Hắn nhìn thoáng qua vị trí hoàng cung ở phía xa: “Ta chưa bao giờ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dễ dàng. Nhưng ta tin tưởng bản thân, chỉ cần ta nỗ lực, rất ít chuyện ta không thể học được.”
Phùng Gia Ấu ngồi trên lưng ngựa nhìn bóng dáng hắn: “Nhưng chẳng phải chàng chỉ cầu cuộc sống an nhàn sao?”
“Trước đây ta chỉ có một mình.” Tạ Lãm cảm thấy câu hỏi của nàng thật kỳ lạ, “Bây giờ chúng ta đã có hai người, nếu cả ngày nàng rầu rĩ không vui, sao ta có thể sống an nhàn được?”
*
Tạ Lãm thấy nàng cúi đầu, vẻ mặt ảm đạm, liền nắm lấy tay nàng an ủi: “Ta không sợ gì cả, cùng lắm thì dẫn nàng chạy về Tây Bắc địa bàn của ta, không ai ngăn được. Trước khi đi, ta cũng không ngại làm thịt tên Tề Chiêm Văn kia. Chỉ là…”
Phùng Gia Ấu ngẩng đầu: “Chỉ là gì?”
“Chỉ là nếu như vậy, chuyện nàng muốn làm, có lẽ cả đời này sẽ không còn hy vọng.”
Tạ Lãm bắt đầu ý thức được: “Ta không thể chỉ dựa vào võ công và đường lui của bản thân mà tiếp tục không coi ai ra gì nữa. Ta phải mau chóng kiếm một chức đại quan để đảm đương, dùng phương thức của người kinh thành để bảo vệ nàng, làm chỗ dựa cho nàng.”
Nói xong, hắn thấy Phùng Gia Ấu lại cúi đầu, im lặng hồi lâu không đáp, lo nàng không tin, vội thề thốt: “Ta thề, ta thật sự không gặp chuyện gì đâu, chỉ là ta đã hiểu rõ được chuyện này thôi. Nàng đừng đoán lung tung nữa nhé.”
Phùng Gia Ấu không đoán lung tung nữa, nàng chỉ đột nhiên cảm thấy mắt cay cay, trong lòng khó chịu vô cùng.
Trên đời này, ngoài gia gia, có phải nàng đã gặp được một người nữa, chân thành nguyện ý vì nàng mà suy tính?
Bấm vào hình tam giác nhỏ màu đen để xem danh sách chương
QUYỂN 1 – THẬT GIẢ TẠ TÀI TỬ
Chương 14 – Hội đồng minh thiên thu
Chương 23 – Dám làm không dám nhận
Chương 24 – Đao của ta và tim của ta
Chương 26 – Duyên trời tác hợp
Chương 27 – Phu nhân đại quan sao, ta sẽ đoạt cho nàng
Chương 29 – Người nguyện ý suy tính vì nàng
Chương 30 – Đồ tốt thì phải giấu đi
Chương 31 – Nàng thích hùng hổ dọa người
Chương 32 – Bất luận kết quả thế nào đều không ảnh hưởng đến hai ta
Chương 33 – Nàng lý trí lâu nay, giờ muốn tùy hứng một lần
Chương 34 – Niềm tin mà hắn luôn giữ
Chương 36 – Giết người phóng hỏa
Chương 37 – Thế gian này chưa từng tử tế với hắn
Chương 38 – Thôi thì hãy để hắn tự do
Chương 39 – Một chiếc gai cắm sâu trong lòng
QUYỂN 2 – THÍCH SÁT LÝ TỰ TU
Chương 42 – Hắn gần như không nhận ra nàng nữa
Chương 43 – Nàng đã cam chịu số phận, y thì không
Chương 45 – Làm phụ tá cho ta chắc chắn không chịu thiệt
Chương 46 – Cho nàng được thống khoái
Chương 47 – Vừa rèn giũa tính tình vừa học hỏi kiến thức
Chương 48 – Võ học trên thế gian uyên thâm khó lường
Chương 49 – Thật khéo, vừa vặn có người giúp đỡ
Chương 51 – Tìm phú quý trong hung hiểm
Chương 52 – Vẹn toàn đôi đường
Chương 53 – Kẻ tự ti sẽ nghĩ vậy
Chương 54 – Trượng nghĩa thường ở bọn đồ tể, kẻ đọc sách lắm khi phụ lòng
Chương 55 – Tiêu diệt từng kẻ một
QUYỂN 3 – TRỌC THẾ NGỘ THANH LƯU
KẾT TRUYỆN
NGOẠI TRUYỆN
Một số lưu ý để bạn đọc truyện thuận lợi hơn:
Để nhận được thông báo cho biết khi nào mình up chương truyện mới, điền email của bạn trong ô bên dưới nhé.
Và nếu như bộ truyện này chưa thú vị với bạn, thử đọc Thần Khúc độc lạ và hài hước của tác giả xem, biết đâu lại hợp gu với bạn thì sao 🥰. Hoặc khám phá thêm những bộ truyện hay khác được mình review và làm audio tại đây.
Share lên:
Có thể bạn sẽ thích:
Mùa xuân đang đến (Mễ Hoa) – Review & nghe audio
Lãm Phương Hoa – Chương 6
Một màu xuân (Trầm Tiêu Chi)
“Người sống cả đời nên không thẹn với lòng, nên tận hưởng lạc thú trước…
Nghe hấp dẫn quá, hóng hóng []~( ̄▽ ̄)~*
Ủng hộ chủ nhà!!! Em tâm đắc bộ Bí ẩn đôi long phụng lắm, từ đó mà biết và tâm đắc tác giả Kiều Gia Tiểu Kiều nhưng ít truyện được edit quá. May sao đã có chủ nhà Vymiu huhu mừng quá. Em khen trước để sau khi đọc xong Thần Khúc thì tiếp tục có truyện để đọc ahihi
Thần Khúc rất khác với Long Phượng á, bộ Lãm Phương Hoa này cũng vậy mặc dù bối cảnh được thiết lập tương tự Long Phượng. Mỗi bộ có cái hay rất riêng, nhưng nói chung là bộ nào cũng thú vị hết 😁
Ui thích Kiều Gia Tiểu Kiều từ bộ Bí ẩn đôi long phượng mà ko thấy nhà nào thầu mấy bộ còn lại, cũng k biết tác giả cỏn bộ nào ko. Công nhận tgia viết truyện rất chắc tay, ko dài dòng lê thê, logic, tình tiết chặt chẽ, trinh thám vừa đủ mà tình cảm cũng vừa đủ. Cảm ơn Vy Miu nhiều vì đã dành thời gian và công sức ra dịch cho mọi người biết đến tác giả nhiều hơn nhe!!! Giờ thì mình nhảy hố Lãm Phương Hoa trước, sau đó sẽ tới Thần Khúc.
Tác giả thay đổi cách viết trong Lãm Phương Hoa một chút nhưng vẫn hay lắm nàng ạ, nhưng mà mình vẫn chưa làm xong Lãm Phương Hoa đâu, mới được phân nửa thôi. Nàng nên nhảy hố Thần Khúc trước.
Mình cũng mê Kiều Gia từ “Bí ẩn đôi long phượng” cho nên mới mò mẫm đi edit đó. Cảm ơn nàng đã để lại bình luận cho mình có thêm động lực nha 🥰